Tạ Sơ Thần ngơ ngác ngồi trên ghế, ngơ ngẩn nhìn bóng dáng Tiêu Vãn đi càng ngày càng xa.
Nửa ngày, hắn mới giật giật môi, vỗ trái tim đang không ngừng nhảy loạn của mình, nhẹ nhàng nói: "Ngày mai gặp."
Chiêu Nhi vừa đi vào bếp nên không hiểu gì cả, buột miệng hỏi: "Công tử, ngày mai gặp cái gì a?"
Hai má Tạ Sơ Thần ửng đỏ, hưng phấn đứng lên: "Thê Chủ hẹn ta ngày mai cùng đi du lịch!" Hắn vội vàng đến gần nhéo mặt Chiêu Nhi, nôn nóng hỏi: "Chiêu Nhi, có đau không? Ngươi nói có phải ta đang nằm mơ hay không!"
Chiêu Nhi mang vẻ mặt cay đắng nói: "Công tử, ta đau! Ngài không phải đang nằm mơ......"
"Không có nằm mơ......" Tạ Sơ Thần dùng tay áo che mặt, phát hiện hai má mình nóng bỏng vô cùng. Nửa ngày, hắn ấp ứng nói nhỏ: "Ngày mai ta nên mặc bộ đồ nào đây?"
Tạ Sơ Thần lại cảm thấy buồn bực.
"Công tử, trên mặt đất có tờ giấy!"
Nghe được tiếng kêu của Chiêu Nhi, Tạ Sơ Thần vội phục hồi tinh thần, thật sự nhìn thấy một tờ giấy được gấp ngăn nắp nằm trên mặt đất.
"Là Thê Chủ làm rơi!" Tạ Sơ Thần vội nhặt lên, chuẩn bị đuổi theo Tiêu Vãn để trả lại. Ai ngờ, vừa nhìn thấy chữ viết trên giấy Tuyên Thành, cả người hắn dại ra tại chỗ.
Đôi tay hắn run rẩy, có chút không dám tin mà mở giấy Tuyên Thành ra. Trên mặt giấy là đường nết rồng bay, khắp mặt tờ giầy tràn đầy hai chữ "Sơ Thần".
Gương mặt lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-phu-sau-khi-song-lai/4559095/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.