Khóc xong, an tâm, Phó Dung mau chóng nhân lúc trước khi Trăn ca nhi tới tìm phụ thân đi rửa mặt.
Ban đêm nghỉ ngơi rồi, rúc vào trong lồng ngực Từ Tấn ấm áp, Phó Dung mới cuối cùng xác định Từ Tấn thật sự không đi chiến trường.
Trong lòng sinh ra một tia nghi hoặc.
Cái biến số này cũng quá lớn rồi.
Nghĩ tới kiếp trước chính mình không hề hay biết gì về quân tình biên quan, Phó Dung sờ sờ lồng ngực Từ Tấn, hỏi dò: "Vương gia, Lục đệ chưa từng đi chiến trường, vì sao phụ hoàng phái Lục đệ đi mà không để chàng đi a? Ta luyến tiếc vương gia đi, nhưng vương gia anh dũng thiện chiến, không phải là người thích hợp nhất sao?"
Tìm hiểu quân tình còn thuận miệng nịnh nọt hắn một câu, Từ Tấn khóe miệng ngậm cười, nhẹ giọng giải thích cho hồ ly ngốc: "Việc này nếu là năm ngoái, phụ hoàng khẳng định sẽ phái ta đi. Năm nay phụ hoàng không phái ta, chứng minh trong lòng hắn quả thật định chọn ta làm trữ quân.Trữ quân một nước sao có thể dễ dàng mạo hiểm đi chiến trường? Mà người Hồ tuy khí thế ào ạt, tướng sĩ Đại Ngụy chúng ta cũng không phải ăn chay, bảo vệ biên quan như thùng sắt, đặc biệt là tuần phủ Thiểm Tây Quách Lỗ, trị quân có cách. Trận chiến này do hắn chỉ huy, tất thắng không thể nghi ngờ. Như thế hoàng tử xuất chinh càng nhiều chính là vì cổ vũ sĩ khí, mấy người chúng ta ai đi cũng giống nhau."
Phó Dung hiểu.
Thái Tử bị phế, phụ thân Tề Sách càng từ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566160/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.