Hôm qua lúc hoàng hôn Từ Tấn phái người đưa tin tức vào cung, hôm nay buổi sáng đồ thưởng của Gia Hòa đế và Thục phi cùng tới.
Tất cả đều đưa vào Phù Cừ viện.
Chẳng qua là chút kim ngân, ngọc khí, lăng la tơ lụa, đặc sản miền núi, thuốc bổ. Kim ngân Phó Dung không dùng được, thuốc bổ nàng cũng sẽ không dùng đồ từ bên ngoài vương phủ, quần áo trẻ con bằng lụa dệt hoa Thục phi đưa tới thì để lại, tinh tế vuốt ve, cảm khái nói: "Chất liệu tốt như vậy, cho trẻ con dùng có phải quá đáng tiếc hay không?"
Đứa nhỏ mới sinh ra, vài ngày đã lớn, xiêm y làm ra rất nhanh không mặc vừa nữa.
Từ Tấn tựa vào đầu giường nhìn quà thưởng, thuận miệng nói: "Có cái gì đáng tiếc, con của chúng ta đương nhiên phải mặc xiêm y tốt nhất."
Phó Dung thấy hắn nghiêm túc nhìn quà, buông vải xuống, nhích gần đến bên cạnh hắn: "Vương gia nhìn cái gì đấy?"
Từ Tấn quay đầu ở trên mặt nàng hôn một cái, "Không nhìn cái gì, nương bảo ta tiến cung, ta đây phải đi, buổi trưa trở về bồi nàng cùng nhau dùng cơm." Sợ Phó Dung nghĩ nhiều, hắn đố kỵ mà nhéo nhéo cái mũi nàng, "Xem nương đau lòng nàng bao nhiêu, sợ nàng chịu nóng, bảo nàng ở nhà an tâm dưỡng thai, ta cánh tay này còn chưa tốt đâu, cũng không thấy nương lo lắng ta chịu nóng."
"Đừng có huyên thuyên nữa, mau đi đi, một lát nữa bên ngoài càng nóng." Phó Dung né tránh tay hắn, cười nhắc nhở.
Từ Tấn cúi đầu, cách xiêm y hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566067/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.