Trưởng tử của Thái Tử phi, 3 tuổi năm ấy chết non.
Từ Tấn nhớ rất rõ ràng, bởi vì hoàng trưởng tôn chết, phụ hoàng một quãng thời gian rất dài trên mặt không cười nữa.
Hiện tại Phó Dung lo lắng nàng cũng không bảo vệ được đứa nhỏ, ngoài miệng nói là sợ đứa nhỏ sinh bệnh, nhưng trong lòng nàng chân chính sợ điều gì Từ Tấn hiểu.
Nếu như hết thảy dựa theo đời trước, bốn năm sau hắn sẽ chết, Phó Dung phía trước bởi vì không muốn làm quả phụ, tự nhiên cũng sẽ...
Sợ hắn chết rồi nhi tử không có phụ thân?
Từ Tấn biết Phó Dung kiêng dè không phải là chuyện này.
Nàng so với ai cũng kiên cường hơn, chỉ cần nàng chân chính để ý thì sẽ bình an, nàng sẽ sống sót cho tốt. Từ Tấn tự nhận lúc này hắn ở trong lòng Phó Dung, khẳng định là kém hơn đứa nhỏ chưa ra đời kia. Cho nên Phó Dung không phải sợ nhi tử thiếu phụ thân thương yêu, mà là sợ nhi tử không có phụ thân làm chỗ dựa này, sẽ xảy ra chuyện.
Từ Tấn rất muốn hỏi Phó Dung, trong mấy năm nàng sống lâu hơn hắn đó, kinh thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng hắn không thể hỏi, không thể bại lộ bản thân cũng trùng sinh, không thể làm cho nàng biết hắn đã sớm tính kế nàng.
Cũng may hắn có thể đoán được.
Mưu hại huynh đệ bọn họ, không ngoài An vương, Thái Tử, Thành vương ba phe này.
Bọn họ huynh đệ lên chiến trường thì phụ hoàng bệnh nặng, khi tin dữ truyền đến kinh thành, phụ hoàng nghe tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566049/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.