Chào hỏi xong, hai vợ chồng Thành vương cùng nhau đi Vĩnh Thọ cung của Đoan phi.
"Hoa Dung làm sao vậy, nhìn nàng đi đường đều nghiêm mặt, trên người không thoải mái?" Ngồi vào chỗ xong, Đoan phi ngó nhìn con dâu, cười hỏi.
Nghĩ tới tối hôm qua trong màn giường sóng lớn, Thành vương xấu hổ cười cười.
Lý Hoa Dung sắc mặt rốt cuộc cũng hòa hoãn, nhìn trượng phu, đem lời nói oán giận nuốt về. Xuất cung lên xe ngựa, mới trong lúc Thành vương muốn ôm nàng thì nhíu mày đẩy hắn ra, lạnh mặt nói: "Biểu ca, trước đó ở trong cung cùng Túc vương phi chào xong, chàng vì sao ngơ ngác mãi mới đi?"
Thành vương mặt lộ vẻ mờ mịt, nghĩ ngợi một lúc, nhớ ra rồi.
Khi đó Túc vương phi hướng biểu muội cười, hắn nhất thời kinh diễm...
Lại nhìn Lý Hoa Dung gương mặt lãnh đạm mất hứng, Thành vương hiểu, không để ý Lý Hoa Dung phản đối, cứng rắn đem người ôm trong ngực, cười nói: "Biểu muội ghen tỵ? Nàng đừng nghĩ nhiều, ta hôm nay lần đầu thấy nàng ấy, tò mò nhìn nhiều mấy lần, không có ý khác. Luận mĩ mạo, nàng ấy so với biểu muội, một đầu ngón chân cũng không bằng."
Lý Hoa Dung nghe hắn thừa nhận lúc ấy quả thật là nhìn Phó Dung đến ngẩn ngơ, càng thêm mất hứng, bỗng nhiên đẩy Thành vương một phen.
Tân hôn yến, lại là biểu muội trước nay quen biết, Thành vương không hề ngần ngại, tiếp tục lại gần, như cũ bị Lý Hoa Dung đẩy ra. Mắt thấy mĩ nhân thật sự giận, Thành vương cười khổ, ôm lấy sau lưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566044/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.