Thành thân với Từ Tấn, bởi vì trong phủ không có cha mẹ chồng, Từ Tấn lại dung túng nàng, Phó Dung buổi sáng đều ngủ đến khi tự tỉnh. Hôm nay hẹn trước cùng Đỗ Viễn Chu và Chu chưởng quỹ, Phó Dung cố ý dậy sớm một lần, miễn cho giống lần Cầm Hương đến, để người ta đợi uổng công lâu như vậy, ai biết trong lòng nghĩ bất định những gì.
Đỗ Viễn Chu tới trước.
Hắn mặc một bộ áo choàng lụa Hàng màu ghi đậm, dáng vẻ cao thẳng, mặt mày thanh tú, giơ tay nhấc chân nho nhã ôn hòa, cùng thân phận đông gia cờ xã rất là tương xứng.
"Tiểu thúc kỳ nghệ nhất định rất tốt đi?" Ngồi vào chỗ rồi, Phó Dung cười hàn huyên nói.
Lão đông gia của cờ xã cũng họ Đỗ, là người yêu cờ, kinh doanh cờ xã mỗi tháng đều sẽ tổ chức một trận so tài văn nhã. Đỗ Viễn Chu ở cờ xã làm tiểu nhị, từ nhỏ mưa dầm thấm đất, luyện một tay hảo kỳ nghệ, từ lúc 25 tuổi chưa từng thua ai, dần dần ở cờ xã trong vùng cũng có danh khí không nhỏ, thường có người mộ danh đến lãnh giáo.
Đỗ Viễn Chu đương nhiên sẽ không cùng cháu gái khoe khoang, khiêm tốn nói: "Không đến nỗi nào."
Phó Dung mới không tin, gọi người bày bàn cờ ở trong viện dưới tàng cây, hai thúc cháu một bên đánh cờ một bên trò chuyện ngày thường. Đỗ Viễn Chu âm thanh thanh lãng, lời lại không nhiều, chủ yếu đều là Phó Dung nói. Nhìn ra Đỗ Viễn Chu rất hiếu kỳ sự tình huynh muội bọn họ, Phó Dung liền lược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566040/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.