"Tỷ tỷ, hôm Tề phủ xét nhà, có phải náo loạn động tĩnh rất lớn hay không?"
Tắt đèn nằm ngủ sau, Phó Dung nhỏ giọng nói chuyện cùng tỷ tỷ.
Chuyện tháng trước, Phó Uyển không có đi ra ngoài nhìn, nhưng trên phố ồn ào quả thật xa xa truyền tới, không khỏi cảm khái nói: "Đúng vậy, thành cũng Tiêu Hà bại cũng Tiêu Hà, Tề đại nhân có tiền đồ, hai phòng Tề gia đi theo hưởng phúc, hiện giờ hắn hỏng việc, đám người Tề lão thái thái lại cùng lưu đày tới Liêu Bắc, nghe nói nơi đó đông dài hè ngắn, lạnh chết người."
Phó Dung trầm mặc.
Nàng nghĩ tới Tề Giản, thiếu niên đơn thuần nhìn lén nàng bị phát hiện sau mặt đỏ như xuất huyết.
Có chút tiếc hận.
Nhưng điều này đều là mệnh, bứt dây động rừng, tội liên đới sớm đã truyền hơn mấy trăm ngàn năm. Chỉ có thể trách Tề đại nhân tim gan đen tối, hắn nếu không có tham ô quân lương thảo gian mạng người, cho dù Từ Tấn muốn đối phó Tề gia, hai phòng Tề gia cũng không đến mức lưu lạc tới tình trạng bây giờ.
"Sao nghĩ tới bọn họ?" Muội muội thật lâu không nói chuyện, Phó Uyển tò mò hỏi.
Phó Dung lắc lắc đầu: "Chính là nghĩ tới. Tỷ tỷ ngủ đi, ta cũng mệt nhọc." Há mồm ngáp một cái.
Phó Uyển cười cười, nhắm mắt lại ngủ.
Lúc nửa đêm, mơ mơ màng màng dường như nghe được bên người có người khóc.
Phó Uyển nhíu nhíu mày, xác định muội muội bên cạnh thật sự khóc, vội vàng ngồi dậy, "Muội muội làm sao vậy?"
Tiểu cô nương không có đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/565987/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.