Edit: Nguyen Thi
Phó Dung nhìn quanh một vòng không tìm đuợc bóng dáng của Từ Tấn, chỉ nhìn thấy ca ca đưc người ta đưa về không biết từ lúc nào. Nằm thẳng tấp dưới gốc cây táo giống như đang nghỉ ngơi.
Một cuộc du ngoạn tốt đẹp lại nháo thành như vậy. Phó Dung thật sự nổi giận, nhưng nhìn bên cạnh ca ca có 7,8 giỏ táo đỏ Phó Dung thấy tức cười. Là do Hứa gia tự chủ trương giúp nàng hái táo, hay là Từ Tấn phân phó? Chuyện nhỏ như vậy cũng suy nghĩ đến, không biết khi Hứa Gia hái táo có suy nghĩ gì? Không tìm thấy Từ Tấn, Phó Dung nhìn chằm chằm vật trong tay, chỉ cảm thấy tay như bị phỏng. Nếu Từ Tấn đưa vật khác, nàng có thể tùy ý vứt bỏ, nhưng đây là ngọc bội đại biểu thân phận của hắn. Tương lai Từ Tấn muốn nàng đưa lại, nàng nói mất Từ Tấn còn không tức chết sao? Tín vật của một vương gia, vào trong tay nàng cũng vô dụng, bị người tầm thường lấy được bán lấy tiền không nói, dùng đúng lúc còn sai sử được không ít quan nhỏ. Thậm chí bị đối thủ Từ Tấn lấy được còn làm không ít chuyện vu oan, hãm hại …
Phó Dung cũng không muốn thăm dò lý do tại sao Từ Tấn dung túng nàng. Đem ngọc bội giấu kĩ trong người, Phó Dung đi tới bên người Phó Thần, ngồi chồm hổm xuống cẩn thận nhìn xem. Thấy bộ dáng ca ca ngủ ngon lành, Phó Dung ngồi xuống đất nhìn vào bụi cỏ chỗ kia mà lâm vào trầm tư. Kiếp trước nàng tới hái táo, Từ Tấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/565941/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.