Ánh sáng ban mai vẫn còn mờ nhạt, Mai Hương, Lan Hương từ sớm đã bắt đầu chỉ huy các nha hoàn vào trong viện thu thập.
Hôm qua mưa rơi tí tách cả đêm, bùn vàng rơi tung tóa trên hoa hồng xanh, loang lổ nhiều điểm đều phải cẩn thận lau đi.
“Ngươi nhìn mấy cái nụ hoa này, gần nhau như vậy, mấy ngày nữa khẳng định sẽ rất đẹp mắt, nếu mỗi sắc hoa không giống nhau thì càng đặc biệt”- Bên rèm đỏ mỏng manh ngoài của sổ, một tiểu nha hoàn mới mười tuổi vui mừng nói.
“Ngươi nói nhỏ một chút, tiểu thư còn chưa dậy đâu” - Nhau hoàn cùng nàng lau một chiếc lá lập tức nhỏ giọng nhắc nhỡ.
Giọng nói nhẹ nhàng của các tiểu cô nương như hương hoa bay vào nhà, cùng với tiếng chim kêu trên cây tạo thành một màu sắc dễ nghe.
Phó Dung nhắm mắt nghe, sáng sớm đối với nàng vốn rất bình thường, cảm nhận lại lần nữa lại thấy thật an nhàn tốt đẹp.
Sao có thể không tốt đẹp?
Đây là giai đoạn thiếu nữ a, là thời điểm hạnh phúc nhất trong cả đời. Gần như tất cả cô nương đều như vậy, gả cho người ta thì có nhiều quy cũ hơn, chỉ khi trãi qua rồi mới có thể nhận ra sự khác biệt này.
Mỹ nhân như hoa, khi nở rồi thì khô héo đến chết
Ông trời chiếu cố nàng, cho nàng thanh xuân lần thứ hai, nàng có thể một lần nữa quay lại thời điểm xinh đẹp nhất.
Mai Hương vén màng vào thấy tiểu thư nhà nàng nằm dài trên nệm êm, hai chân nâng lên cao, động tác luân chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/565931/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.