“ Tiểu thư mặc bộ này đi, đầu mùa xuân năm nay, phu nhân mới sai tú phòng may đấy, vẫn chưa mặc lần nào! Mấy tháng nữa sẽ phải đổi sang quần áo mùa hè, sang năm tiểu thư lại cao lên, lại không thể mặc được, bỏ đi thì thì rất đáng tiếc!”
Lan Hương từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ y phục Hải Đường màu hồng thêu hoa mẫu đơn, cùng đôi giày làm bằng vải Vân Cẩm, đứng trước gương lớn đưa cho Phó Dung. Chỉ là nửa người trên của nàng nghiêng về phía trước, miệng anh đào nhỏ cũng mở ra một chút, giống như chịu đưng cái gì, chỉ kém gọi ai u hai tiếng.
Phó Dung vừa lau mặt xong, đem khăn đưa nha hoàn hầu hạ nàng rửa mặt, xoay người thấy bộ dạng cổ quái của Lan Hương đứng ở đằng kia buồn cười nói: “ Đều lĩnh 10 roi, sao Mai Hương thoạt nhìn thấy tốt rồi, mà ngươi còn chưa khỏe sao?”
Hai cái đại nha hoàn “ bỏ rơi nhiệm vụ” nằm sấp ở trên giường 3 ngày, hôm nay có thể đi lại rồi.
Nhắc tới việc này, Lan Hương nhất thời đau khổ, vừa hầu hạ Phó Dung thay xiêm y, vừa nhỏ giọng nói thầm: “ tiểu thư còn nói, đã khuyên người bao nhiêu lần người đều không nghe, kết quả chẳng những chính người gặp tội, mà cả hai nô tỳ cũng bị lão gia đánh cho một trận. Thôi, bị đánh cũng không có gì, chỉ cần tiểu thư về sau đừng nghịch nữa, hai nô tỳ lại ăn đòn thì đáng thương lắm.”
Phó Dung cười cười, nhìn người trong gương vây quanh mình vòng tới vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/565916/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.