Khi bước ra khỏi đa bảo các
Hệ thống vang lên
Kí chủ nhận được 100 điểm thù hận
Hắn ngạc nhiên
Sao lại có điểm thù hận nghĩ lại do tên hàn thiểu minh
Hệ thống nói
Càng hận kí chủ điểm thù hận càng cao
Hắn bước đi với một tâm thế hết sức vui vẻ
Hắn thật không nghĩ mình có thể đạt được điểm thù hận và nhiều linh thạch đến vậy
Đi trên đường hắn không hiểu tại sao lại nhiều ăn xin đến vậy hắn liền hỏi tạ thiên thư
Hắn trả lời nơi đây có nhiều ăn xin như vậy bởi thành chủ
Thành chủ nơi đây là người hám sắc hám tài
Hắn điên cuồng vơ vét tài sản của người dân trong thành bắt rất nhiều thiếu nữ để hắn vui chơi làm mọi điều ác khiến người dân nơi đây không khỏi thù hận
Tà quân nghe vậy nói
Vậy tại sao không di chuyển đến nơi khác
Tạ thanh thư đáp lại
Bọn tôi cũng muốn nhưng muốn rời thành phải giao một lượng lớn linh thạch
Công tử nghĩ xem người ăn xin như chúng tôi lấy đâu ra
Cho dù ra khỏi thành thì cũng bị yêu thú săn giết
Bọn tôi không có tu vi lấy gì để bảo mạng nên chỉ biết chịu nhục sống qua ngày
Tà quân nghe vậy cũng có chút đồng cảm hắn hiểu được đạo lý
Ở thế giới này nếu không có thực lực chỉ có thể làm một tầng lớp dưới đáy của xã hội tuỳ người ta săn giết
Hắn kể xong liền hỏi tà quân
Công tử có dự định gì không
Tà quân trả lời
Trước tìm một quán trọ đã xong tính tiếp
Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-phuc-thu/1181414/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.