Đêm hôm nay, hoàng đế lại cùng phi tử giải sầu trong Ngự Hoa viên.
Lần này, là Hiền phi.
Hiền phi này đứng đầu hậu cung, không có kì gia thế bối cảnh, nhưng dung mạo nàng đoan chính thanh nhã, phẩm tính hiền thục, vừa mới tiến cung đã được hoàng đế phong làm phi tử, rồi sau đó không đến nửa năm liền chưởng quản hậu cung.
Thẳng đến hiện tại, rất có phân lượng trong lòng hoàng đế.
Tối nay gặp mặt, Lăng Tiêu cảm thấy hoàng đế này khẳng định đến khai trai, đã bao nhiêu ngày trôi qua, hoàng đế không dính bất kì một nữ nhân nào qua, rất không bình thường.
Quan trọng là, Lăng Tiêu cảm thấy nếu hoàng đế này có thể sủng ái một nữ tử, thì sẽ không nhớ đến Mạc Khởi được lật bài tử nhưng không được sắc phong kia, chỉ cần không nhớ Mạc Khởi, vậy Mạc Khởi liền càng thêm không cơ hội gì đi lên, cho nên Lăng Tiêu lúc này mới thích chế tạo không khí cho hoàng đế với các phi tử như vậy.
Hiền phi tối nay mặc xiêm y màu tím nhạt, trang điểm nhạt, thanh lệ không mất tao nhã.
Ánh trăng chính nồng, không khí vừa lúc, Hiền phi cùng hoàng đế đứng bên hồ nhỏ.
Lăng Tiêu thấy vậy, lặng lẽ lui về phía sau, ẩn thân trong bụi cỏ bên hồ, từ trong ngực móc ra cái túi đã sớm chuẩn bị, miệng túi buộc lỏng, bên trong lại phình lên không biết là vật gì.
Lăng Tiêu khẽ cười cười, ngắm ngắm hai người đứng ở bên hồ dựa vào gần nhau.
Cúi đầu tháo túi trong tay, nháy mắt ngay khi y cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-nghich-tap-cua-vat-hi-sinh/32145/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.