Hoàng Thượng!
Lăng Tiêu bỗng trừng lớn mắt, nên nói mình may mắn hay là xui xẻo đây!
Hiện giờ, y phải làm gì? Cầm giấy viết thư này… giấu đi hay là giao ra đây?
Ngây ngốc ba giây, Lăng Tiêu cắn răng, thực hiện hành vi có lợi cho mình nhất.
Y xoay người quỳ trước mặt hoàng đế, hai tay giơ cao mở giấy viết thư trình lên: “Tự nhiên là muốn, giao giấy viết thư cho Hoàng Thượng.”
Đối diện im lặng ngắn ngủi, Lăng Tiêu hiện tại cũng không dám ngẩng đầu nhìn biểu tình hoàng đế, hai mắt chỉ nhìn tơ vàng thuê trên áo đen của hắn, cùng với đôi giày đen mạ vàng kia.
Đột nhiên, có người rút giấy viết thư từ trong tay y ra, Lăng Tiêu thả tay, hơi giương mắt về trước.
Giấy viết thư bị một thái giám đồ đỏ tường vân lấy đi, Lăng Tiêu biết, người nọ là Từ tổng quan đi theo hoàng đế giờ đang được tín nhiệm.
Trong tay của ông còn có một con bồ câu trắng, Lăng Tiêu đổ mồ hôi lạnh, con bồ câu vừa nãy bị dọa chạy lại đụng phải hoàng đế!
Hoàng đế vươn tay nhận giấy viết thư Từ tổng quản đưa lên, hơi liếc nhìn Lăng Tiêu đang nhìn lén, Lăng Tiêu vội vàng cúi đầu, không dám nhìn.
Hoàng đế mở giấy viết thư ra, lại là yên lặng.
Lăng Tiêu đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, theo hiểu biết kiếp trước của y, hoàng đế là một người tính cách rất nghiêm khắc, hắn gì cũng nghiêm khắc sẽ không thể dễ dàng tha thứ cho chuyện như vậy!
Cho nên, yên lặng như giờ, Lăng Tiêu mới cảm thấy càng đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-nghich-tap-cua-vat-hi-sinh/32137/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.