Ôn Thù Sắc bôn ba một ngày một đêm, chẳng hề chợp mắt, thân thể lẫn tinh thần đều chịu tra tấn dày vò, giờ phút này vẫn có thể giữ được tỉnh táo, hoàn toàn là nhờ mười mấy năm qua nàng được nuôi dưỡng tốt.
Nhưng vẫn không chịu nổi đầu óc choáng váng, môi bị lang quân hôn lên, nhất thời chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hai mắt mở to kinh ngạc, ngây ngốc nhìn gương mặt phóng đại trước mắt. Sợ bại lộ hành tung, trong rừng không nhóm lửa, nhưng mấy người đều cầm đuốc chưa tắt, ánh sáng le lói phía sau chiếu tới, nhảy nhót trên hàng mi dài của chàng. Chỉ thấy hai hàng mi chàng khép chặt, hàng mi dài rậm rủ xuống còn vương những giọt nước li ti, nội tâm dường như cũng bất an, khẽ run rẩy.
Trong đầu “Ong~” một tiếng, chậm chạp hoàn hồn, phản ứng đầu tiên của Ôn Thù Sắc là đẩy chàng ra.
Chàng, chàng đang làm gì thế… Phía sau còn có người! Lúc nàng vừa tới, Ngụy công tử đang nhìn về phía này, còn có Mẫn Chương, ánh mắt lúc nào cũng đặt trên người chủ tử.
Chắc chắn bọn họ đều thấy rồi.
Cảnh tượng phong lưu lần đầu tiên trong đời mình, vậy mà bị người ta nhìn thấy hết.
Vừa thẹn vừa giận đẩy chàng ra, nhưng không đẩy được, chàng nhất quyết muốn hôn nàng, bàn tay dùng sức giữ chặt gáy nàng, không chịu buông, cánh môi dán chặt lên môi nàng, không nhúc nhích.
Môi bị chàng chặn đến mức không còn một khe hở, Ôn Thù Sắc thở không nổi, hơi thở quyện lẫn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718804/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.