Chương 53
Màn đêm bỗng chốc yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng bánh xe lăn và tiếng vó ngựa đều đều bên tai.
Giọng nói của tiểu nương tử giống như một tiếng sét đánh ngang tai giữa trời quang, Bùi Khanh người còn đang trên lưng ngựa, thần trí đã không còn, mặt vì căng thẳng mà đỏ bừng lên, cả người ngây ra như phỗng.
Qua một lúc lâu, mới vung roi ngựa, phi thẳng về phía trước đoàn người, cả buổi tối, không quay đầu lại nhìn chiếc xe ngựa kia lấy một lần.
—
Bầu trời dần dần ửng hồng, mặt trời mọc, ánh bình minh nhuộm đỏ cả một vùng núi non, đoàn người tiếp tục đi về phía trước, đến giờ Ngọ mới đến bến tàu.
Đi đường thủy, phải bỏ xe ngựa lại.
Bùi Khanh vừa lấy bao quần áo trên lưng ngựa xuống, ánh mắt liền liếc thấy hai người từ chiếc xe ngựa phía sau bước xuống.
Trốn tránh cả một buổi tối, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, đợi người ta đến gần, Bùi Khanh mới xoay người, lấy hết can đảm chào hỏi tiểu nương tử: "Tẩu tẩu."
Ôn Thù Sắc nửa đêm quả thực quá mệt, ngủ thiếp đi, trước khi ngủ còn nhớ rõ mình ôm bao quần áo dựa vào cửa sổ xe bên này, lúc tỉnh dậy lại nằm gọn trong lòng lang quân.
Một bên mặt lúc này còn lưu lại mấy nếp nhăn do bị áo choàng đè lên, vừa cười lên, trông vô cùng dịu dàng và hiền hậu: "Bùi công tử."
Xem ra là cố ý muốn quên đi chuyện tối qua.
Bùi Khanh cầu còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718782/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.