Ôn Thù Sắc đột nhiên nảy ra ý tưởng, nghiêng đầu lại hỏi hắn: “Vậy lang quân khi nào mới quay về.”
“Rất nhanh.” Thấy nàng đứng im không nhúc nhích, Tạ Thiệu tiến lên nắm lấy tay nàng, một hồi còn ngượng, hai hồi quen, lúc này nắm trong lòng bàn tay một cách tự nhiên.
Tiểu nương tử vẫn đang suy nghĩ.
Hắn dắt nàng đi tới giá gỗ, nâng tay nàng lên, nhẹ nhàng xắn tay áo cho nàng lên hai ba vòng.
Lớp vải mỏng được vén lên, lộ ra một đoạn cổ tay trắng nõn mịn màng, hắn nắm lấy mu bàn tay nàng, cùng nhau đưa vào trong nước, “Rửa tay trước đã.”
Nước trong chậu gợn sóng, Ôn Thù Sắc lúc này mới hoàn hồn.
Lang quân đã đang nhẹ nhàng chà vết m.á.u trên đầu ngón tay nàng, nhận ra nàng đang rút tay ra, lại nắm chặt lại, thản nhiên nói: “Nếu nàng ở không yên, có thể đón phụ thân và Ôn Hoài tới đây, hoặc là về Ôn gia cũng được.”
Vừa rồi người của Tạ phó sứ nhìn thấy bọn họ vào Vương phủ, hẳn là sẽ không nghi ngờ.
Chỉ cần nàng ở trong phủ, không ra ngoài, sẽ không có vấn đề gì.
Ôn Thù Sắc không nghe lọt tai mấy, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm năm ngón tay đang được hắn rửa sạch từng chút một trong chậu nước, dòng nước ấm áp kia lại chảy vào trong lòng.
Ngay cả lúc nhỏ, phụ thân và huynh trưởng cũng chưa từng rửa tay cho nàng như vậy.
Ngoại trừ mẫu thân và bà v.ú chăm sóc nàng, hắn là người đầu tiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718776/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.