Lang quân để mặc tiểu nương tử kéo mình cúi người xuống, phối hợp ghé tai lại gần, cứ tưởng nàng đến khoe khoang mình đã nấu món ngon gì, nào ngờ lại nghe được một tin tức chấn động như vậy.
Vẻ mặt thoải mái dần biến mất, ánh mắt sâu thẳm không khỏi trầm xuống, hỏi tiểu nương tử: "Chuyện khi nào vậy?" Mình vừa từ Vương phủ trở về, sao không nghe thấy gì.
"Một canh giờ trước." Tiểu nương tử vẻ mặt nghiêm túc và căng thẳng, "Người trong cung đến Tạ phủ, đại công tử không có nhà, Tạ đại gia và đại phu nhân nhận chiếu chỉ."
Quả nhiên vẫn là đến rồi.
Tạ Thiệu nhíu mày, sải bước về phía trước.
Tiểu nương tử xách váy vừa đi theo sát bước chân hắn, vừa tiếp tục nói lách cách với hắn: "Người trong cung vừa đi, đại phu nhân liền phái người gọi đại công tử từ nha môn về, về phủ trước cả lang quân, bây giờ cả nhà đang đóng cửa bàn bạc đấy, đại phu nhân nói muốn bán mấy mảnh ruộng và nhà cửa ở bên ngoài, gom tiền cho đại công tử để đến Đông đô an cư, còn cố ý dặn dò, đừng để lộ ra ngoài, để ta và lang quân biết được." Tiểu nương tử "chậc" một tiếng, vô cùng đắc ý, "Nhưng trên đời làm gì có bức tường nào không lọt gió, chẳng phải vẫn bị chúng ta biết được sao, ta đã đoán trước được rồi, quả nhiên bọn họ giấu đồ."
Nàng thao thao bất tuyệt, nói có vẻ có lý có cứ, Tạ Thiệu quay đầu lại, nhìn tiểu nương tử với vẻ kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718767/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.