Tạ Thiệu coi như không nghe thấy gì, bước chân như bay xuyên qua hành lang, quẹo vào góc khuất, mãi đến khi không còn nghe thấy giọng nói "du dương" của tiểu nương tử nữa mới nghiến răng nghiến lợi phân phó Mẫn Chương: "Gọi Thôi Liêm và Chu Khoáng ra đây cho ta."
Ôn Thù Sắc nhìn bóng dáng biến mất nhanh chóng dưới hành lang, vẻ mặt đầy nghi hoặc: "Tường Vân, lão phu nhân không phải nói chàng rất thích làm quan sao? Ta thấy hình như không giống vậy."
Tường Vân cũng nhìn ra điều đó.
Sao lại có người không muốn làm quan chứ? Có phải nương tử quên nói với cô gia rằng Chu phu nhân đã nói sau mùa thu bổng lộc sẽ tăng thêm không?
Ai trải qua cảnh phá sản cũng sẽ khó chịu, "Nhiều tiền như vậy không còn nữa, cô gia chắc là vẫn chưa hoàn hồn, đợi chàng ra ngoài đi dạo một chút sẽ ổn thôi."
Ôn Thù Sắc không cho là vậy, chàng mà ra ngoài, chắc chắn sẽ không ổn đâu.
Bích Vân, nha hoàn bên cạnh Đại phu nhân, đã tìm một vòng, cuối cùng cũng thấy người ở đây, thở phào nhẹ nhõm, bước xuống từ hành lang, từ xa đã nói: "Tam thiếu phu nhân làm nô tỳ tìm mệt quá."
Lương thực tối qua đã bán, bán được bao nhiêu tiền, ngân lượng ở đâu, phân chia thế nào, Đại phu nhân vẫn chưa biết.
Đợi cả một đêm, sáng sớm vừa dậy, Đại phu nhân đã kéo Tạ đại gia đến phòng lão phu nhân, yêu cầu lão phu nhân thực hiện lời hứa, ngoài việc mua một căn nhà ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718754/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.