Ôn Thù Sắc trở về Tạ gia, mặt trời đã ngả về tây. Xuống xe ngựa, nàng bị Tạ lão phu nhân kéo đến một gian viện, khi mặt trời lặn trở về phòng, trong tay nàng lại thêm một cái tráp trang điểm.
Buổi tối, chủ tớ ba người thắp đèn mở hết hai cái tráp mà Ôn lão phu nhân đưa cho ra xem. Bên trong tráp, châu báu lấp lánh, vàng bạc chất đầy khiến người ta hoa cả mắt.
Tường Vân giơ đèn lại gần, chiếu vào đống vàng bạc sáng lấp lánh, tròn mắt thán phục: "Cô nương nhà ta nào phải cô nương phá gia, rõ ràng là cô nương chiêu tài…"
Ôn Thù Sắc ủ rũ, chẳng thấy vui vẻ gì. Cái tráp này, là bà nội đã đưa toàn bộ gia sản Ôn gia cho nàng.
Ôn Tố Ngưng nói không sai, bá phụ đang làm quan trên triều, đại phòng Ôn gia sớm muộn gì cũng sẽ đến Đông Đô, bà nội giờ đưa gia sản cho nàng, thì chỉ còn lại cái nhà cũ kia thôi.
Đại phòng sáng mai sẽ đi, không biết tối nay sẽ náo loạn thành cái dạng gì. Trong lòng nàng lo lắng, liền hỏi Tình cô cô: "Cô đã nói với Thu Oanh chưa?"
Tình cô cô gật đầu: "Con bé đó ban đầu không chịu đồng ý, ta nói muốn bán nó đi, không cho nó đi theo đại phu nhân đến Đông Đô, nó mới chịu. Nếu đại phu nhân và đại gia thật sự muốn bán nhà, nó sẽ lập tức báo cho nhị cô nương." Thấy nàng vẫn còn lo lắng, Tình cô cô an ủi: "Cô nương đừng nghĩ nữa, lão phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718742/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.