Tiếng “Ôn Nhị” này không giống với giọng nói mơ hồ lúc trước, mà vô cùng vang dội. Phương ma ma sững người, ngẩng đầu hỏi nha hoàn đối diện: "Ai là Ôn Nhị?"
Nha hoàn cũng ngơ ngác: "Đại nương tử phải là Ôn đại nương tử chứ ạ?"
"Ơ hay, tân nương tử này sao lại nhầm lẫn thế này, đêm nay ai trực đêm..." Chưa kịp hiểu chuyện gì, ngoài hành lang bỗng vang lên tiếng người nói chuyện.
Nghe giọng hình như là Đại phu nhân Ngô thị, Phương ma ma nhíu mày, lẩm bẩm: "Bà ta tới góp vui cái gì vậy?". Bà ra hiệu cho nha hoàn bên cạnh: "Con ra xem thử." Rồi bà lặng lẽ tiến lên, áp tai vào cánh cửa.
Nha hoàn vội vã chạy ra ngoài, Đại phu nhân đã dẫn theo một đám nha hoàn bà tử, hùng hổ đứng ở gian giữa sân.
Thấy nha hoàn tới, Đại phu nhân liếc mắt về phía phòng tân hôn sáng đèn, vẻ mặt đầy lo lắng: "Đêm hôm khuya khoắt thế này, khách khứa còn chưa về hết, Ôn đại nương tử lại gây chuyện gì à?"
"Gây một lát rồi thôi mà, Đại phu nhân không cần lo..."
"Nàng đợi đấy, sáng mai ta sẽ cho người khiêng nàng về Ôn gia." Tân lang quan hình như đang rất tức giận, xem tình hình này chắc chắn không phải chuyện nhỏ, Đại phu nhân biết rõ trong lòng, cố tình hỏi nha hoàn: "Tam công tử sao lại muốn đưa đại nương tử về nhà mẹ đẻ chứ? Lão phu nhân còn đang nằm trên giường, không chịu nổi kinh hãi đâu."
Nha hoàn thầm nghĩ, mèo khóc chuột giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718731/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.