Cơn choáng váng trong đầu Ôn Thù Sắc vẫn chưa hoàn toàn tan biến, nhưng nàng đã tỉnh táo, hiểu rằng tên đã b.ắ.n thì không thể quay đầu lại, không thể uổng phí công sức, cố gắng vực dậy tinh thần, làm theo lời dặn dò của cô cô, dùng quạt che kín mặt, không hề biết cô cô và nha hoàn của mình đã bị bịt miệng, tân lang đối diện cũng đã bị đổi người.
"Nhất bái thiên địa."
"Nhị bái cao đường."
"Phu thê giao bái."
"Lễ thành..."
Ba lạy kết thúc, Ôn Thù Sắc không hề có sự căng thẳng của một tân nương, chỉ có cảm giác nhẹ nhõm sau khi mọi chuyện đã xong, đã bái đường rồi, cho dù đại công tử có muốn hối hận cũng vô dụng.
Gánh nặng trên vai nàng lập tức vơi đi tám phần, lúc trước nghe Tường Vân nói đại công tử đẹp trai, nhưng mỗi người có một tiêu chuẩn thẩm mỹ khác nhau, nhỡ đâu lại không hợp gu của nàng...
Ý nghĩ vừa lóe lên, cây quạt trong tay nàng theo bản năng hạ xuống.
Còn chưa kịp nhìn rõ, mấy bà v.ú bên cạnh đột nhiên xúm lại, đỡ lấy cánh tay nàng, như thể sợ nàng bị người ta nhìn thấy, dẫn nàng xoay người, vội vàng đi về phía hậu viện.
Tiền sảnh và hậu viện của Tạ phủ được ngăn cách bởi một cửa thùy hoa, cũng là cửa gỗ sơn son, nhưng khác với kiểu cửa tướng quân ở cổng lớn, cửa này có cột trang trí, cột hiên trước treo dưới mái hiên hai bên, đầu cột được chạm khắc hình cánh hoa, ngũ sắc rực rỡ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718729/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.