Tháng ba cuối xuân, ánh tà dương như dát vàng, những tia nắng cuối cùng vừa mới lui khỏi mái tóc và trâm cài, ánh đèn lập tức bừng lên như mưa sao sa, chiếu rọi vào cửa lớn.
Cánh cửa phủ làm bằng gỗ lê cao hơn bảy thước được mở toang, ánh vàng kim tràn ra cả bậc thềm bên ngoài. Tào cô cô đứng ở nơi ánh sáng và bóng tối giao nhau, vừa thấy người trên xe ngựa bước xuống, vội vàng giơ chiếc đèn lụa trong tay lên, cung kính nói: "Nhị tiểu thư, cẩn thận."
Ôn Thù Sắc đặt chân xuống đất, đầu óc vẫn còn choáng váng. Ba canh giờ ngồi trên xe ngựa khiến nàng cảm thấy như óc mình sắp lắc ra ngoài.
Đứng yên tại chỗ một lúc cho tỉnh táo, nàng ngước nhìn lên, thấy một vầng trăng khuyết mảnh mai treo lơ lửng trên cành cây đa trong phủ, nhưng lại bị lu mờ bởi những chiếc đèn lồng đỏ rực trước cửa.
Không khí hỉ sự tràn ngập xung quanh khiến nàng lấy lại tinh thần. Ôn Thù Sắc bước qua ngưỡng cửa, hỏi Tào cô cô: "Bà nội có khỏe không ạ?"
Tào cô cô mỉm cười, dẫn nàng đi lên hành lang: "Nếu lão phu nhân biết Nhị tiểu thư quan tâm như vậy, nhất định sẽ rất vui."
Khuôn viên phủ đệ rộng lớn, trải dài bảy gian nhà, mái ngói xanh đen, tổng cộng có hơn trăm gian phòng. Mấy hôm trước vừa có một trận mưa, tường gạch được rửa sạch bóng loáng, những bức chạm khắc tinh xảo càng thêm nổi bật khi càng đi sâu vào trong. Cột kèo sơn đen bóng, trên mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718725/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.