Editor: loi_nha_tinh Beta: Mai Tuyết Vân Nếu nói không có tình yêu thì không thể. Chẳng qua Hồng Loan cũng là nữ nhi bình thường, chưa biết mùi tình đầu đã bị Thượng Thư đại nhân nhìn trúng nạp vào phủ. Sau đó lớn lên, làm sao nàng có thể không động tâm với dung mạo anh tuấn, tuổi trẻ đầy hứa hẹn như Thượng Thư đại nhân chứ. Nhưng nếu nói yêu thì có lẽ cũng không nhiều như vậy. Trước khi Thượng Thư đại nhân nạp nàng vào đã có chính thê. Sau khi nàng vào lại nạp thêm thiếp thất khác. Trong lòng Hồng Loan coi hắn như nam nhân duy nhất của mình, còn hắn thì trái ôm phải ấp, vô cùng sung sướng nên nàng không vui. Hơn nữa mối hận bị giết khiến tình yêu biến thành mối hận ngập trời. Thanh Hoan hỏi: “Nếu hắn chết, nàng có đau lòng không?” Hồng Loan ngẩn người một chút rồi nói: “Ta đã chết, hắn cũng nên sớm đến làm bạn với.” Nghe vậy, Thanh Hoan cười khẽ. Theo nàng thấy thì Hồng Loan là người có công đức lớn, nhưng vị Thượng Thư đại nhân kia thì chưa chắc. Hai người đã mặc định không thể gặp nhau ở cầu Nại Hà. Chỉ có quỷ hồn có chấp niệm mới có thể đi qua con đường hoàng tuyền này, còn lại đều đã sớm bị quỷ sai bắt tới điện Diêm La nghe phán quan tuyên án, sau đó bị phạt hoặc đi đầu thai. … Chà, kỳ quái thật, sao nàng lại biết cái này nhỉ? Thanh Hoan hơi hoài nghi. Nhưng giây tiếp theo, thì nàng đã nhận ra mình đang nằm trên giường thêu, đập vào mắt là một tấm màn che giường đỏ rực, chung quanh luẩn quẩn mùi huân hương. Đây không còn là ở cầu Nại Hà nữa rồi. Nàng chớp mắt, chợt nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ tính của nam tử quan tâm hỏi, “Đừng động, đừng động, nàng khỏe không? Vừa rồi ta nghe nói nàng hôn mê bất tỉnh, làm ta sợ hãi.” Là một nam nhân thanh tuấn cao ráo, lúc này người hắn mặc quan phục, dáng vẻ như vừa hạ triều đã chạy qua đây. Thanh Hoan lập tức nhận ra mình bây giờ đang ở trong người Hồng Loan lúc còn sống. Nhìn thái độ dịu dàng của nam tử trước mặt thì tất nhiên không phải là lúc bị dìm đá ném sông. Đây có lẽ là lúc đang tình nồng mật ý, hoặc là lúc lần đầu tiên mang thai. Thanh Hoan nhớ tâm niệm của Hồng Loan: “Bình an sinh hạ một đôi hài tử, để cho bọn chúng bình an lớn lên.” Nói cách khác, nếu đây là lúc nàng đang có thai, thì nhất định phải bảo vệ thật cẩn thận. Bàn tay ấm áp của nam tử phủ lên bụng nàng, dịu dàng nói: “Bây giờ nàng đã làm mẫu thân rồi, đừng tùy hứng như vậy. Tính cách của Khiên Phương ngoan ngoãn yên tĩnh, nếu nàng không trêu chọc nàng ta thì tất nhiên nàng ta sẽ không đến tìm phiền toái. Ngoan ngoãn, được không?” Đầu óc Thanh Hoan xoay chuyển nhanh chóng, lập tức hiểu rõ đây là lần đầu tiên mang thai của Hồng Loan. Thượng Thư đại nhân vừa mới biết được mình sắp được làm cha nên đối xử rất ôn hòa với nàng. Trước đây bị nữ tử Khiên Phương kia tính kế nên Thượng Thư đại nhân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]