Khi Nhậm Du Nhiên đưa mọi người đến bến cảng bỏ hoang, gió biển thổi qua màn đêm nặng nề, toàn bộ bến cảng bỏ hoang bị bao phủ trong bóng tối, chỉ có một vài ngọn đèn đường vẫn còn le lói mang lại chút ánh sáng.Nhậm Du Nhiên ra lệnh cho Diêu Viễn và Triệu Phong dẫn mọi người đi tìm kiếm mục tiêu trong cảng, còn cô ấy thì dẫn một vài người khác ra bờ biển.Cô ấy vô cùng kinh ngạc khi thấy Tô Liệt ngồi trên bãi đá cạnh bờ biển. Tô Liệt ngồi trên mỏm đá hướng ra biển, trên người vẫn mặc bộ đồ thể thao tối màu lúc rời khỏi khách sạn, dáng vẻ bất động khiến người khác tưởng rằng cô ta đã hòa vào với bãi đá kia thành một pho tượng.Nhậm Du Nhiên giơ tay lên làm hai động tác, nhóm cảnh sát được huấn luyện chuyên nghiệp lập tức tản ra hai bên, vây quanh Tô Liệt trong đội hình nửa bao vây. Nhưng nếu không có mệnh lệnh của Nhậm Du Nhiên, mọi người chỉ đề phòng từ một khoảng cách nhất định, không ai chủ động tiến lên.Nghe thấy tiếng động của bọn họ, Tô Liệt cuối cùng cũng di chuyển, cô ta từ từ đứng dậy, chậm rãi quay người lại đối mặt với Nhậm Du Nhiên.Bởi vì hành động của cô ta, cảnh sát xung quanh đồng loạt giương súng lên cảnh giác. Tuy nhiên, Nhậm Du Nhiên lại giơ tay ra hiệu cho họ không cần di chuyển, cô ấy cất súng lại vào bao, hướng về phía Tô Liệt hạ tay xuống."Cô Tô, chúng ta nói chuyện một chút được không?"Tô Liệt lẳng lặng nhìn người cảnh sát quen thuộc trước mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-giai-oan-cua-nu-phap-y/3035375/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.