Chương trước
Chương sau
Xe dừng lại trong bãi đậu xe, Cố Dĩ Di vẫn ngủ say ở trên ghế phụ bên cạnh ghế lại không có ý định tỉnh dậy. Yến Quy mở dây an toàn và nghiêng người, có vẻ như cô đã thực sự rất mệt mỏi rồi, có người đột ngột tiến lại gần như vậy mà cũng không nhận ra được. Con người có đôi khi tiền lực là rất lớn, thức hai ngày liên tục cũng không sao nhưng một khi tình trạng đã quá mệt mỏi rồi thì sẽ ngủ li bì, sự mệt mỏi trong cơ thể sẽ bộc phát dữ dội.Yến Quy nhẹ nhàng vuốt tóc trên trán cô, động tác nhẹ nhàng dịu dàng, cúi người hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói: "Dĩ Di, đến nhà rồi, chúng ta về nhà ngủ đi?"Cố Dĩ Di khẽ ậm ừ, nhưng không mở mắt, dường như cảm thấy hơi thở quen thuộc ở bên cạnh mình, cô cọ vào người Yến Quy theo bản năng. Không gian bên trong xe quá nhỏ, nên Yến Quy nghiêng người về phía ghế phụ, tư thế không được tự nhiên khiến cả hai không được thoải mái.Yến Quy vươn tay mở dây an toàn cho Cố Dĩ Di, sau đó nhẹ nhàng nhéo mặt cô: "Ngoan, chúng ta về nhà ngủ đi.""Ừm..." Cố Dĩ Di nói nhỏ nũng nịu, vòng tay ôm Yến Quy: "Ôm.""Được rồi, chị ôm em, đợi một chút."Yến Quy nhanh chóng mang theo túi xách xuống xe, vòng qua chỗ ghế phụ bên cạnh ghế lái mở cửa, đưa tay đỡ Cố Dĩ Di. Cố Dĩ Di vừa mệt vừa buồn ngủ, buổi tối còn uống rất nhiều rượu, lúc này thực sự không còn tỉnh táo nữa, bước đi cũng không bình thường được nữa. Yến Quy ôm lấy cô, lảo đảo bước về nhà, bây giờ thể lực của nàng thực sự không tốt, muốn ôm công chúa cũng không được rồi.Cuối cùng vất vả lắm mới vào tới nhà, Yến Quy đưa Cố Dĩ Di vào phòng ngủ, cô vẫn nhận ra được cái giường, vì vậy liền ngã thẳng lên giường rồi không động đậy nữa.Yến Quy: ".....""Dĩ Di, Dĩ Di, đừng ngủ vội, thay quần áo đã...."Cố Dĩ Di khịt mũi hai lần tỏ vẻ bất mãn, bị Yến Quy ôm nửa người ngồi dậy, giơ hai tay lên nheo mắt nhìn cô: "Chị, chị thay giúp em.""Được rồi, để chị giúp em."Yến Quy giúp cô cởi chiếc váy liền thân ra, sau đó là chiếc áo lót, Cố Dĩ Di vừa buồn ngủ vừa mệt, lại còn tác dụng của rượu nữa, nhưng cô ngoan ngoãn nghe lời, để cho Yến Quy muốn làm gì thì làm.Yến Quy lột sạch quần áo trên người cô, sau đó nhét cô vào trong chăn, rồi lại đi vào phòng tắm lấy nước nóng và khăn ướt ra ra, cẩn thận lau người cho Cố Dĩ Di. Chiếc khăn nóng ẩm trượt trên da, Cố Dĩ Di thoải mái khịt mũi vài cài, hé mắt nhìn người trước mặt, nhìn một chút rồi lại cười ngây ngốc."Ngoan, em ngủ trước đi, chị đi tắm rửa một chút."Cố Dĩ Di rất ngoan ngoãn và nằm co ro dưới chăn.Yến Quy tắm rửa xong, nằm xuống bên cạnh, Cố Dĩ Di trực tiếp lăn vào vòng tay nàng và ôm lấy nàng.Sau khi nằm xuống một lúc, Cố Dĩ Di lại cọ vào Yến Quy rồi cố sức mở mắt nhìn nàng."Vẫn chưa ngủ sao? Không buồn ngủ à?"Cố Dĩ Di lắc đầu: "Có buồn ngủ.""Buồn ngủ thì đi ngủ đi.""Hứa với chị...." Giọng cô nhỏ đến mức Yến Quy không thể nghe rõ được.Vì thế nàng ghé sát và môi cô và dỗ dành: "Em nói cái gì đấy?""Cái xe.... Đã hứa với chị...." Cô nói với giọng như đang tức giận.Yến Quy sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được mà cười, vỗ vỗ lưng của cô nói: "Hôm nay không lái xe nữa, đi ngủ trước đi."Cố Dĩ Di lập tức nhắm mắt lại."Cho em nợ nhé."Người ở trong vòng tay sững lại một chút, sau đó thả lỏng, khẽ ừ một tiếng..........Ngày hôm sau Cố Dĩ Di vẫn đi làm bình thường, cô đã ngủ đủ rồi, lại là một người khỏe mạnh hoạt bát. Khi mới tới cục, Nhậm Du Nhiên đã kéo cô tơi phòng kỹ thuật."Số điện thoại hôm qua cô cho Khúc Vân có mang đến không?"Cố Dĩ Di lấy từ trong túi xách ra một chiếc điện thoại di động: "Điện thoại cũ, cho tôi số điện thoại."Nhậm Du Nhiên cầm lấy điện thoại di động, đưa cho đồng nghiệp phòng kỹ thuật: "Hãy mã hóa số điện thoại này bằng mật khẩu để tránh bị theo dõi vị trí.""Hôm qua sau khi ra khỏi Thiên Không Lưu Kim tôi đã tắt cái điện thoại này đi rồi, đến bây giờ vẫn chưa mở máy lên nữa, tôi sợ bà ta sẽ định vị số điện thoại của tôi."Nhậm Du Nhiên gật đầu nói: "Đợi sau khi cài đặt chống theo dõi rồi thì có thể bật lên rồi, say này thì đừng bao giờ tắt máy nữa, để cho Khúc Vân có thể tìm được cô."Cố Dĩ Di gật đầu.Nhậm Du Nhiên nhìn cô và trêu chọc: "Pháp y Yến của cô sẽ không ghen đúng không?"Cố Dĩ Di nhún vai và nói trong bất lực: "Lúc đầu là do cô ấy đề xuất cho tôi đi. Hơn nữa nếu cô ấy có ghen thì cũng không sau, tôi sẽ dỗ dành cô ấy sau."Nhậm Du Nhiên nghĩ ra điều gì đó, nghiêm túc vỗ vai Cố Dĩ Di và nói: "Cô vất vả rồi, cô Cố.""Phụt." Đồng nghiệp ở phòng kỹ thuật ở bên cạnh phun ra một ngụm nước."Cô! Cô muốn chết sao!" Mặt Cố Dĩ Di đỏ bừng, không quan tâm đến việc đang ở trong cục mà đá cô ấy một đạp.Nhậm Du Nhiên vui mừng khôn xiết, sau đó mắng thẳng mặt người đàn em vừa mới phun nước: "Mau làm việc đi!""Vâng đội trưởng Nhậm." Người đàn em trong lòng rớt nước mắt, nhưng lại không dám nói gì.Từ phòng kỹ thuật trở về phòng làm việc, tình cờ nhìn thấy Yến Quy đang cầm một ít tài liệu đi tới: "Kết quả độc tố của phòng thí nghiệm đã đưa tới rồi.""Ngoài một lượng lớn heroin ra, kiểm tra độc tố của Võ hanh cũng phát hiện một lượng lớn chất ma túy, theo phân tích tỷ số thời gian bán phân rã thì có thể thấy rằng chất ma túy và heroin được phân bổ theo tỷ lệ thuận, do đó Võ Hanh bị người ta bắt trói trước một ngày, dùng kim tiêm ma túy và heroin vào tĩnh mạch, kiểm soát liều lượng và để hắn ta chết vào thời điểm phát sóng trực tiếp vào đêm hôm sau."Yến Quy nhìn Nhậm Du Nhiên nói: "Có thể bảo Diêu Viên hoặc anh Triệu đi kiểm tra camera giám sát của hai ngày trước, xem xem hai ngày trước có người nào khả nghi ra vào không.""Tôi hiểu rồi, trước đây tôi đã bảo họ kiểm tra qua rồi, hôm nay sẽ kiểm tra chi tiết lại, sẽ rất nhanh thôi.""Trong khám nghiệm độc tố của Triệu Tứ không có ma túy trong đó, chỉ là tiêm nước biển vào người cho đến chết thôi. Bốn người chết ở thẩm mỹ viện Phong Quang thì khác, ngoài việc bị tiên heroin thì bọn họ còn uống các loại thuốc khác có thành phần gây ảo giác và thuốc kích thích tình dục, và đó có thể là loại ma túy mới "bột tuyết" do T tự chế ra."Nhậm Du Nhiên nhíu mày lắng nghe, cuối cùng hỏi: "Cô có thể thấy manh mối mới nào từ kết quả kiểm tra chất độc không?"Yến Quy lật lại biên bản khám nghiệm tử thi trước đó và nói: "Điều đáng chú ý là bốn người chết trong thẩm mỹ viện đều sử dụng lọa ma túy mới "bột tuyết", ngoài đặc tính gây ảo giác của ma túy thông thì loại ma túy này còn có tác dụng như thuốc kích dục. Nhưng bốn người chết đó lại không có dấu hiệu quan hệ tình dục trước khi chết, và các cơ quan sinh dục của họ bị người ta phá hủy."Cố Dĩ Di hỏi: "Điều này có nghĩa là gì?"Nhậm Du Nhiên nghiêm nghị nói: "Có thể hung thủ là người không thể quan hệ tình dục với người khác."Cố Dĩ Di có chút ngạc nhiên: "Ý của cô là không lên được sao?"Yến Quy gật đầu nói: "Đúng vậy. Điều này cũng có thể giải thích từ góc độ tâm lý, tại sao hắn lại trút giận hủy hoại bộ phận sinh dục của bồn người chết, bởi vì đối với hắn mà nói đó là vô cùng xấu hổ và đau đớn.""Ngay cả khi chúng ta đã đoán đúng rồi nhưng manh mối này cũng chẳng có ích lợi gì cho chúng ta vào lúc này." Nhậm Du Nhiên có vẻ hơi mất kiên nhẫn.Yến Quy lắc đầu, nàng không nói ngay và đi ra đóng cửa phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên lại trước, động tác đầy cảnh giác và cẩn trọng, khiến hai người trong phòng lo lắng.Cố Dĩ Di không nhìn được mà hỏi nàng: "Tại sao chị lại cần thận như vậy?"Yến Quy nhìn họ một cách nghiêm túc, nói rất nghiêm túc: "Tôi hy vọng sau khi ra khỏi căn phòn này thì không ai khác biết những gì tôi sẽ nói sau đây, ít nhất là cho đến thời điểm này, không thể nói cho người khác biết được."Cố Dĩ Di vẫn còn một chút không thể giải thích được, nhưng Nhậm Du Nhiên đã đoán được thân phận của nàng và ngay lập tức hiểu ra ý của nàng: "Có phải là cô đã tìm thấy điều gì rồi không?"Yến Quy gật đầu, đưa cho họ hai tập hồ sơ vụ án giết người diệt khẩu của nhà họ Đào mà nàng ấy đã in từ trước đó."Hai ngày trước tôi đã luôn điều tra hai vụ án này."Chỉ liếc mắt một cái, Nhậm Du Nhiên liền cau mày hỏi: "Một vụ án cũ từ hai mươi năm trước sao?""Ừ." Yến Quy chậm rãi gật đầu, giải thích ngắn gọn lý do tại sao nàng lại muốn điều tra vụ án này.Nhậm Du Nhiên càng cau mày hơn, trong khi Cố Dĩ Di ngày càng sợ hãi, cô nhìn Yến Quy cứng đờ như muốn biết tại sao nàng lại biết rõ T như vậy? Hơn nữa nàng đã tự mình điều tra điều này từ khi nào? Rốt cuộc nàng bị ám ảnh gì với vụ án của K xã?Đến nay, một số chi tiết nhỏ không được quan tâm trong quá khứ liền lần lượt xuất hiện khiến Cố Dĩ Di không thể làm ngơ được.Bây giờ không thể giải thích gì khác, Yến Quy chỉ nói: "T rất thích điều chế ma túy, nhưng thực ra hắn rất ghét ma túy, vì có lẽ hồi nhỏ hắn đã phải chịu chấn thương rất lớn vì ma túy, vì vật tôi đã tìm ra trường hợp này dựa trên suy đoán của tôi, sau khi đọc hồ sơ vụ án vài lần, tôi đã phát hiện ra một chút điểm đáng nghi....Yến Quy giải thích chi tiết cho Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Dĩ những nghi ngờ của nàng về những lời khai của Lý Dũng khi ở trong tù."Khi bản án được phán quyết hai mươn năm trước, chuỗi bằng chứng trong vụ án không hoàn hảo, đó là lý do tại sao tòa án không tuyên án tử hình ngay lập tức trong vụ án bốn người chết một người mất tích này."Nhậm Du Nhiên chỉ vào bức ảnh đã đánh số của Đào Tư Thành trong hồ sơ và hỏi: "Cô nghi ngờ hắn vẫn còn sống sao?"Yến Quy nói: "Tôi đã từng vào tù và nói chuyện với Lý Dũng rồi.""Kết quả như thế nào?""Hắn không nói gì cả." Yến Quy lấy ra một bản báo cáo nhận dạng khác và nói: "Nhưng hắn có nói hay không cũng không quan trọng, bởi vì tôi có thể xác nhận Đào Tư Thành còn sống."Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di ngạc nhiên nhìn nàng.Yến Quy đưa cho họ bản báo cáo nhận dạng DNA: "Trước đây chúng tôi đã tìm thấy một mẩu thuốc lá tại hiện trường nói anh em nhà họ Lam đã chết, tôi đã yêu cầu Giang Vọng mang mẩu thuốc lá về phòng thí nghiệm để nhận dạng trong tương lại. Hôm qua, tôi đã bảo Lý Vân Trương làm giám định và so sánh DNA chiết xuất từ mẩu thuốc lá với DNA của Đào Tư Thành và Đào Khiêm, kết quả đúng như mong đợi của tôi."Báo cáo nhận dạng ghi rõ: Đối chiếu thành công, hai tổ DNA có quan hệ mật thiết với nhau.Nhậm Du Nhiên hai mắt đỏ bừng hưng phấn: "Đào Tư Thành vẫn còn sống, hắn là T!"So với sự kích động của cô ấy, Yến Quy có vẻ quá bình tĩnh, nàng chậm rãi gật đầu và nói: "Trong vụ án giết người diệt khẩu của nhà họ Đào, tất cả bộ phận sinh dục của người bị hại đều bị hủy hoại. Mặc dù nguyên nhân cụ thể vẫn chưa rõ ràng, nhưng từ lúc đó Đào Tư Thành đã xuất hiện bóng đen tâm lý rất lớn rồi cho nên sau đó do chấn thương tâm lý trước đó mà hắn ta không thể quan hệ được với người khác được..... Đây là lý do vì sao bốn người chết trong thẩm mỹ viện đều sử dụng "bột tuyết" mà không quan hệ tình dục trước khi chết.""Hiện tại đã xác nhận được Đào Tư Thành chính là T, vấn đề trước mắt là không thể xác định được hành tung, cuộc sống, của Đào Tư Thành hai mươi năm sau, cũng như thân phận hiện tại và nơi ở của hắn ta bây giờ."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.