Đêm hè trên biển mát mẻ, trong dãy phòng VIP rộng rãi, cửa ban công mở toang, rèm chắn che khuất cảnh xuân bên trong phòng, gió biển từ từ thổi qua rèm cửa. Cố Dĩ Di nằm trên chiếc giường đôi lớn, làm dịu dư vị vừa rồi. Tiếng nước phát ra từ trong phòng tắm, Yến Quy đi vào lấy khăn ấm ra để làm sạch.Vết thương trên vai đã lành, không chỉ có thể nghịch nước mà còn có thể làm những chuyện vui vẻ khác. Cố Dĩ Di mãn nguyện lật người lại, khẽ nheo mắt dưới ánh đèn mơ hồ, nhìn người yêu đang bận rộn dọn dẹp phía sau.Đã hơn một tuần trôi qua kể từ ngày ly kỳ đó, những ngày không có các vụ án đã ấm áp và hạnh phúc trở lại, nếu không có những giấc mơ phiền phức và những mảnh vỡ ký ức đó....Nghĩ đến những điều này, Cố Dĩ Di lại trở nên trầm mặc. Cô thẫn thờ nhìn lên trần nhà, nghĩ về tình trạng mà cô nhìn thấy trong tập bệnh án hoàng chỉnh được giấu kín ở đó.Chứng hay quên có chọn lọc....Cố Dĩ Di buồn bã suy nghĩ, cô ấy đã quên cái gì đó?Trên thực tế, từ những cơn ác mộng kỳ lạ đó có thể đoán ra được có lẽ là cô đã quên đi một người nào đó rồi, hơn nữa người phụ nữ đó còn rất quan trọng với cô, tên người phụ nữ này có chữ "Ngôn" ở trong đó.Khuôn mặt xinh đẹp vô song của Sở Ngôn hiện ra trước mặt.... Cố Dĩ Di lập tức nhắm mắt lại thoát khỏi những suy nghĩ lung tung đó.Mỗi khi nghĩ đến điều này, theo bản năng Cố Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-giai-oan-cua-nu-phap-y/3035295/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.