Kỷ Nhược Lịnh chậm rãi quay lại, nhìn LộPhi. Hai người nhìn nhau, trong đôi mắt vốn sâu thẳm và trầm tĩnh của anh ánhlên tình cảm phức tạp không thể nói nên lời. Cô bỗng hiểu ra tất cả.
Kỷ Nhược Lịch vốn hẹn Tân Địch cùng ăn tối, nhưng buổitối Tân Địch có việc, hơn nữa trước nay cô vẫn ngại đi ăn cùng những ngườikhông quen biết, thế là đề nghị: “Hay là bây giờ ngồi đâu đó đi. Gần với kháchsạn của chị, Hoa viên Tứ Nguyệt. Chị đi taxi mười phút là đến”.
Hoa viên Tứ Nguyệt là một kiến trúc cũ nằm sâu trongmột khu nhỏ, nghe nói trước kia là dinh thự của một vị tướng quân nào đó. Trongthời đại thiên biến vạn hóa, nháy mắt đã trở thành nơi cho những người bình dântụ tập, đến khi chính phủ hoàn trả lại chủ cũ thì nó đã bị phá hoại tơi bời. Cóngười sáng suốt nhắm trúng nơi đây, đã trả một cái gái rẻ mạt để có được quyềnsử dụng lâu dài. Sau khi bỏ ra một số vốn lớn để sửa chữa lại, biệt thự ba tầngtheo lối Đông Tây kết hợp bên trong đã gần như phục hồi lại nguyên trạng. Câycỏ trong khu nhà được cắt tỉa lại, đào thêm một cái ao hình bầu dục, nuôi cáchép, trồng sen, trên cánh cổng đen bóng treo một tấm bảng hiệu nho nhỏ, mở ramột quán trà đạo và café tên Hoa viên Tứ Nguyệt. Ngoài đại sảnh, mỗi một cănphòng đều được trang trí đặc sắc, trưng bày tác phẩm nghệ thuật mà chủ nhân sưutập được. Trên lầu còn có một hành lang nhỏ chuyên để treo tranh, gồm các tácphẩm của các họa sĩ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-dua-tien-day-hoa/1984/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.