Chị có muốn ở một mình suốt đêm trong nhà,nghe tiếng sấm cũng ch biết lấy chăn bịt kín tai hay không? Có muốn lúccần người ký tên cho vở bài tập lại không thể tìm ra phụ huynh, đành mô phỏngchữ ký hay không? Có muốn cha mình thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo không?
Tân Địch và A Ken nắm tay đi trên sàn diễn, xuyên quagiữa hai hàng người mẫu, phía sau còn có đội ngũ thiết kế của Tác Mỹ. Ánh đènđuổi theo Tân Địch, cô và đồng nghiệp cùng vỗ nhẹ tay, bỗng nhớ đến lần đầutiên trong đời mình được đứng trên bục nhận giải thưởng lớn toàn quốc.
Năm ấy Tân Địch vừa hai mươi mốt tuổi. Sau khi nhậnđược thông báo của ban giám khảo, cô đi tàu hỏa đến Nam Kinh, suốt chặng đềukích động đến nỗi đứng ngồi không yên. Một nhà thiết kế nổi tiếng cả nước màkhi ấy cô rất hâm mộ đảm nhiệm vai trò khách mời trao giải, lúc đọc đến tên cô,phía dưới vỗ tay vang rền như sấm, máu nóng nhưôi chảy trong người cô.
Quay đầu nhìn lại dãy quần áo vẫn được treo trong tủquần áo phòng mình, cô thừa nhận, với mắt thẩm mỹ hiện nay của cô, tác phẩm ấycó chỗ không chín chắn lắm. về sau cô thiết kế đẹp hơn, nhưng cũng bắt đầu từlúc đó, cô đã có chút danh tiếng, cũng có được chủ đề vĩnh hằng cho thiết kếcủa mình - thỏa sức với ước mơ tuổi thanh xuân.
Quá trình trưởng thành của Tân Địch vô cùng chuẩn mực.Bố cô, Tân Khai Minh và mẹ cô, Lý Hinh sau khi tốt nghiệp đại học đã trở thànhcông chức nhà nước, nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-dua-tien-day-hoa/1974/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.