Em không chỉ đã không đủ dũng cảm, mà chắccũng không đủ yêu anh. Em đã không còn khả năng bất chấp tất cả để yêu mộtngười như trước kia nữa rồi.
Tân Địch tham gia hôn lễ rồi quay trở về nhà tiếp tụcđi làm. Hôm ấy cô nhận được điện thoại của Lộ Phi, giọng nói có vẻ gấp rút.
“Tiểu Địch, em có tin gì của Tiểu Thần không? Anh đãgần cả tuần không gọi được cho di động cô ấy. Dự báo thời tiết nói từ hồ Lô Côđến Á Định sẽ có bão tuyết”.
Tân Địch tỏ ra lạ lùng, “Anh không biết à? Thần Tửkhông tham gia chuyến đi đó. Thứ hai tuần trước nó đã về Côn Minh, thứ ba điBắc Kinh. Tên Nghiêm Húc Quân đã mở studio, mời nó đến làm việc, nó nhận lờirồi. Đúng rồi, nó đổi số di động, em đọc anh biết”.
Lộ Phi ghi lại số, im lặng một lúc lâu.
Anh gửi tin nhắn cho Tân Thần ở sân bay Lệ Giang, “Dùsao đi nữa, xin hãy tin rằng anh yêu em”.
Câu trả lời của Tân Thần là: “Cảm ơn anh. Nhưng em erằng không còn khả năng yêu một ai đó như anh yêu cầu nữa. Xin lỗi”.
Câu trả lời ấy khiến anh im bặt, và đó là tin nhắncuối cùng của họ. Khi anh gọi lại vào số di động của Tân Thần đều không được,gửi tin nhắn cũng không thấy trả lời.
Anh cuống cuồng tìm hiểu tình hình thời tiết ở khu vựcđó, di động mở hai mươi tư trên hai mươi tư giờ, sợ sẽ bỏ qua bất kỳ tin nhắnnào, thế nhưng cô vẫn bặt vô âm tín. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-dua-tien-day-hoa/1908383/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.