Người mà anh chờ đợi không phải làphong cảnh, sẽ không đứng tại chỗ chờ anh nhận ra đã bỏ qua rồi quay đầu nhìnlại, nhưng sau khi biết được sự mong đợi của bản thân thì người ấy đã không cònlà phong cảnh của anh nữa rồi.
Sau gần hai tiếng bay, máy bay đã hạ cánh xuốngsân bay quốc tế Vu Gia Bá. Tân Thần lấy hành lý ra, Tân Khai Vũ đã đứng đợi sẵnbên ngoài. Sân bay chỉ cách thành phố ba kilomet, Tân Khai Vũ lái xe về đến nhàrất nhanh.
Từ khi lên đại học Tân Thần đã thường xuyên đếnđây chơi khi được nghỉ lễ. Ban đầu Tân Khai Vũ thuê nhà, mở một công ty kinhdoanh với bạn, lại mở đại lý siêu thị hàng tiêu dùng, tự mỉa mai mình chẳngkhác gì một con buôn. Tân Thần nghe thế chỉ cười, khoác tay bố và nói: “Nghenói những con buôn đi từ làng này sang làng khác đều là những nhân vật phonglưu nổi tiếng, cũng hợp với bố lắm”.
Tân Khai Vũ hỉ hả lắm, nhưng khi làm việc cũngnghiêm túc hơn nhiều so với khi còn ở quê. Khi công cuộc làm ăn dần đi vào quỹđạo, ông đã mua một căn hộ chung cư cao tầng trong thành phố, nhưng sống vẫnrất xuề xòa, căn nhà chỉ được trang trí bày biện đơn giản.
Tân Thần theo bố vào xem, căn nhà chung cư đãđược bài trí kỹ lưỡng, vật dụng gia đình, màn cửa, điện gia dụng được phối hợprất hài hòa, ngăn nắp đâu vào đó. Cô không thể không cảm thán, có người phụ nữchăm sóc bố cô, cuộc sống của ông xem ra khá hơn nhiều.
“Đi xem phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-dua-tien-day-hoa/1908378/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.