Xử lý hết mọi thứ xung quanh một cách thờơ hững hờ thì không khó, thế nhưng xử lý hồi ức và quá khứ thì chẳng bao giờ dễdàng. Cô gục đầu xuống gối, chỉ ao ước được ngã xuống ngủ một giấc thôi.
Lộ Phi nhìn Tân Thần vội vã vào nhà mà không ngoảnhđầu lại lấy một lần, sau đó anh lên xe, nhìn đồng hồ rồi gọi điện thoại cho KỷNhược Lịch. Mãi một lúc sau Kỷ Nhược Lịch mới nghe máy.
“Nhược Lịch, ngủ chưa?”.
cười khẽ, “Anh nghĩ em có ngủ nổi không?”.
“Vậy xuống ngồi một chút. Anh đến đợi ở quán bar ở lầuhai khách sạn của em.
Kỷ Nhược Lịch ở trong một khách sạn năm sao ven sông,cả một mặt phía nam quán bar lầu hai được lắp cửa kính nhìn thẳng ra sông, cóthể nhìn xa ngút mắt. Lộ Phi đến rồi gọi một ly Whisky thêm đá, ngồi một mìnhmãi, sau đó Kỷ Nhược Lịch mới xuống, cô mặc một chiếc áo màu xám và quần cùngmàu, mái tóc dài buông trên bờ vai. Lộ Phi đứng dậy kéo ghế cho cô ngồi, “Muốnuống gì không?”.
“Giống anh đi”. Kỷ Nhược Lịch nói với vẻ hững hờ. Phụcvụ đưa rượu đến cô cũng không uống, chỉ lơ đãng nhìn ra con sông dài dưới mànđêm qua cửa sổ.
Cô đã ở khách sạn này nhiều ngày rồi. Phòng giườngrộng ở tầng hai chỉ kéo màn cửa ra sẽ là cảnh sông tuyệt vời không gì bằng, thếnhưng cô đã nhìn con sông vàng đục dưới ánh mặt trời mọc rồi lại lặn, trăng ẩnrồi lại hiện, cô không có hứng thưởng thức tí nào. Cô cũng không thích đi langthang trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-dua-tien-day-hoa/1908370/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.