"Sao người của Lan Tư Tháp Phu vẫn chưa tới?" Đức Cố Trại tối tăm nhìn vị trí đang trống của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, hơi thở giết chóc cuồng bạo trong tích tắc phóng thích ra ngoài, khiến mọi người ở đây đều cảm thấy hít thở không thông, chưa từng có cảm giác mình gần với tử vong như thế.
"Hoàng tử Đức Cố Trại, ngươi quá gấp rồi đấy, cho tới bây giờ gia tộc Lan Tư Tháp Phu đều xuất hiện vào lúc cuối cùng." Phỉ Lệ liếc Đức Cố Trại, quả nhiên trí nhớ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, trước kia hắn làm sao có thể xuất hiện cảm xúc nóng nảy như thế, Phỉ Lệ đại khái có thể đoán được, hẳn là Thủy Yêu đã thả hắn ra ngoài, dù sao pháp trận kia của nàng, không phải ai cũng có thể phá giải được, hơn nữa còn là pháp trận thủ hộ trong Hồng Hoang, ở đây ngoại trừ Thủy Yêu thì không còn người thứ hai có thể phá giải nữa.
"Là lúc cuối cùng mới xuất hiện, hay là đã chết hết, dù sao Long Vực cũng không phải là địa phương tốt lành gì, sống ở loại địa phương này bị diệt tộc cũng là chuyện rất bình thường không phải sao?" Đức Cố Trại khiêu khích nói, Phỉ Lệ lại dám nói chuyện thay người khác, loại cảm giác này cực kỳ không hay, Phỉ Lệ là của hắn, tại sao có thể chú ý những người khác được cơ chứ.
"Không ngờ có người nguyền rủa gia tộc Lan Tư Tháp Phu, thật sự rất ngoài ý muốn." Một bóng dáng cao to đi ra từ trong sương mù dày đặc, tóc màu đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596624/quyen-3-chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.