Editor: Cẩm Băng Đơn "Xử lý như thế nào đây?" Phỉ Lệ lười biếng tựa vào Lạp Mạc Nhĩ, dù saothần điện Quang Minh cũng là bộ phận lệ thuộc Thần giới ở Đại lục PhiLong, cho nên Phỉ Lệ rất vô tâm ném chuyện này cho Lạp Mạc Nhĩ, chuyệntrong tam giới đã được xử lý tạm ổn, hơn nữa chuyến đi Long Vực đã vộiđến chân mày rồi, cho nên ba người Lạp Mạc Nhĩ cũng đã sớm trở lại Đạilục Phi Long, chỉ là thỉnh thoảng bọn họ sẽ phải chịu sự trêu cợt và xacách không hiểu của Phỉ Lệ. "Xử lý xong rồi, trong Thần điện, Bỉ Đắc sớm đã bị kẻ khác thay thế, cho nên mới biến thành tình trạng như bây giờ, ta nghĩ hẳn là do Thiên giới làm, về phần Lộ Ti Đinh thì chắc là bị uy hiếp." Lạp Mạc Nhĩ tùy ý nói, vừa ôm thân thể mềm yếu của Phỉ Lệ, vừa chịu đựng ánh mắt giết ngườicủa Kỳ Dương và Cửu Ngân, trong lúc nhất thời vậy mà chơi hoài khôngchán. "Đã đợi không kịp rồi ư? Nhiều năm như vậy, ta vẫn đánh giá cao sự chịuđựng của nàng ta." Phỉ Lệ châm chọc nói, Thủy yêu ơi! Thủy yêu à! Tốtnhất ngươi đừng nghĩ muốn tổn thương người thân của ta, nếu không, tatuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta đã sống lại, đã không còn là Vân Tiêu nhân từ đối xử với ngươi của vạn năm về trước nữa, lòng dạ ta hẹphỏi hơn ngươi nghĩ đấy, chuyện của Hậu Khanh, đã nhiều năm như vậy,ngươi vẫn còn cố chấp như thế sao? Vọng tưởng chiếm đoạt thứ không thuộc về mình, vẫn luôn là lòng riêng Yêu tộc, chỉ là lần này ta cũng sẽkhông có ý định buông tay, ngươi định làm sao bây giờ nhỉ? "Nàng ta là ai?" Kỳ Dương nhạy bén đã nhận ra hơi thở của Phỉ Lệ thayđổi, cuồng bạo trong nháy mắt đó, sát khí kinh người đó, làm cho ngườita không ứng phó kịp. Khí thế mạnh như thế, dù là Vân Tiêu kiếp trướccũng không sánh nổi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, hình như bọn họcàng ngày càng không nhìn thấu Phỉ Lệ rồi. "Nàng ta đánh chủ ý lên người thân của ta, thì sẽ là kẻ thù của ta. Vềphần cụ thể nàng ta là ai? Đến lúc tự nhiên ta sẽ nói cho huynh biết,cho nên hiện tại tò mò cũng vô dụng." Phỉ Lệ lười biếng nói, nàng khônghề bỏ qua sự cô đơn trong mắt chỉ lóe lên trong tích tắc rồi biến mấtcủa ba người bọn hắn, nhưng thân phận của Thủy Yên, bây giờ nàng vẫnkhông thể nói, trước không nói đến chuyện của Hậu Khanh, chỉ với Thiêngiới cùng địa phương bị Thần vứt bỏ cũng đã là một vấn đề rất lớn, bâygiờ nàng chỉ có thể giữ vững yên lặng. "Nàng ta chính là người kia ở Thiên giới đúng không? Vạn năm trước nàng đã dặn dò chúng ta không thể lên Thiên giới, chính là vì để phòng bịnàng ta ư?" Cửu Ngân nói thẳng ra, cuộc nói chuyện năm đó, đến nay hắnvẫn nhớ rất rõ ràng, trực giác nói cho hắn biết, chuyến đi Long Vực lầnnày, sẽ phơi bày tất cả các chuyện bí mật kia, nhưng nội tâm hắn lạiluôn có một dự cảm chẳng lành, bàng hoàng mà mù mịt, giống như sẽ mất đi cái gì vậy. Cái cảm giác không cách nào nắm chặt đó, khiến Cửu Ngâncảm thấy rất không thoải mái, nhưng hắn vẫn không thể nào tìm được đầumối. "Đến lúc, ta sẽ nói toàn bộ cho các huynh biết. Bây giờ nên chuẩn bị cho chuyến đi Long Vực đã, chúng ta nói một chút xem rốt cuộc Long Vựclàđịa phương như thế nào đi!" Phỉ Lệ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cựtuyệt chất vấn của Cửu Ngân, có một số việc nếu chưa đến lúc, nói cũngvô ích không phải sao? Nàng chỉ cầu nguyện còn có biện pháp khác để HậuKhanh sống lại, bởi vì nàng không thể nào vứt bỏ đám người Lạp Mạc Nhĩđược, ký ức hai kiếp của nàng, đều có bọn họ tham dự vào, bọn họ đã khắc một dấu vết thật sâu lên linh hồn của nàng, không phải một câu nói màcó thể vứt bỏ được. Cho dù người kia là Hậu Khanh cũng giống như vậy,bọn họ đã có suy nghĩ độc lập, đã không còn là Hậu Khanh trước kia nữa,cho nên tất cả đều trở nên không giống nữa rồi. "Vậy sao?" Lạp Mạc Nhĩ không rõ ý vị nhìn Phỉ Lệ, bọn họ đều biết Phỉ Lệ đang che giấu một chuyện rất quan trọng, mà hình như chuyện này cònliên quan đến lý do vì sao ba người bọn họ lại chắc chắn có cảm ứng tâmlinh, mặc kệ người nào gặp chuyện không may, hai người khác đều sẽ pháthiện ra, nhưng nếu Phỉ Lệ đã không muốn nói ra, bọn họ cũng sẽ không épnàng, có lẽ thật sự là bởi vì chưa đến lúc. "Ừ! Long Vực còn có một cái tên mà hiếm người biết, đó chính là nơi bịThần vứt bỏ, nó giam cầm những thần dân mà Thần Minh ruồng bỏ, mà Lan Tư Tháp Phu, gia tộc đứng đầu trong bảy đại gia tộc, chính là người giámthị nơi này. Cho nên từ lúc ra đời gia tộc Lan Tư Tháp Phu đã có thầnlực, có thể mượn lực lượng của Thần để kiềm chế người khác, nhưng bọn họ cũng bị Thần Minh tước đi quyền lợi đi ra khỏi thế giới bên ngoài, trừphi tộc nhân của bọn họ vượt qua được lực lượng mà Thần để lại, nếukhông cuối cùng cả đời đều chỉ có thể ở trong đó. Chẳng qua hôm naychuyện ta muốn nói cho các huynh biết không phải điều này, tin tưởngnhững chuyện này cũng không phải bí mật gì đối với các huynh." Phỉ Lệquyến rũ vén sợi tóc rũ xuống trán lên, vẻ mặt tự nhiên nhìn ba ngườiLạp Mạc Nhĩ, hài lòng nhìn bộ dạng tò mò của bọn họ. "Có liên quan đến chuyện nàng loại nó ra khỏi Đại lục Phi Long đúngkhông?" Kỳ Dương luôn là người phản ứng nhanh nhất, nhanh chóng từ trong lời của Phỉ Lệ mà hiểu rõ vấn đề, Long Vực còn có những bí mật khác,bởi vì nếu chỉ như vậy thì cũng không thể ngăn cản được Phỉ Lệ - cũngchính là Vân Tiêu kiếp trước, tự ném mình vào trong Đại lục Phi Long. "Không hổ là linh hồn có trí tuệ, phản ứng của Kỳ Dương luôn nhanh đếnmức ngoài dự đoán. Nói đúng lắm, nếu chỉ là bởi vì như vậy, ta sớm đãnhét nó vào trong Đại lục Phi Long, thực lực gia tộc Lan Tư Tháp Phu quả thật không tệ, nhưng vẫn chưa tới mức ta phải cố kỵ, chỉ là khi đó tađột nhiên phát hiện một bí mật khác của nó, bí mật kia quan hệ đến toànbộ không gian nơi này, nếu như xử lý không tốt, một giới này sẽ trựctiếp bị phá hỏng, tất cả sinh linh đều sẽ trở về thời kỳ hỗn độn, chonên khi đó ta đã do dự, lựa chọn bỏ mặc, mà gia tộc Lan Tư Tháp Phu,hình như cũng không biết chuyện này, cho nên ta cũng cứ vui vẻ giả ngu,nhưng lúc này đã khác, ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện." Phỉ Lệ nhìn vềphương xa, rất có thể Thủy Yêu đã phát hiện ra bí mật này, nhưng vật kia không thể đụng vào, cũng không đụng vào nổi. Ban đầu chính là bởi vì nguyên nhân này, cho nên nàng mới buông tha chosuy nghĩ hồi sinh Hậu Khanh, sau lại bởi vì lo lắng Thủy Yêu sẽ làm rahành động quá khích, mới bị ép phải rơi vào luân hồi, nhưng vạn năm đãqua, tất cả đã trở lại điểm ban đầu, vấn đề vạn năm trước lại một lầnnữa đặt ở trước mặt nàng. "Có ý gì? Đến tột cùng nơi đó đang cất dấu thứ gì? Lại có thể uy hiếpđược một giới này." Bọn họ không phải người ngu, tự nhiên có thể nghehiểu, một giới theo lời của Phỉ Lệ, không đơn thuần chỉ là Đại lục PhiLong, mà là cả tam giới, cả Thiên giới cũng ở bên trong. Nếu đã gọi là nơi bị Thần vứt bỏ, vậy thì tại sao lại có vật như vậy tồn tại, điều này thật sự rất không phù hợp với lẽ thường, có lẽ sở dĩ giatộc Lan Tư Tháp Phu dừng lại ởđó, chẳng phải vì trông coi thần dân bịThần Minh vứt bỏ, mà là vật trong lời của Phỉ Lệ. "Vạn năm trước, ta vì chuyện của “hắn”, mà đi khắp tam giới, cũng chínhlà do một lần kia, ngoài ý muốn mà tiến vào Long Vực, phát hiện sự tồntại của vật kia, đúng lúc ta không biết làm sao, thì xuất hiện mộtngười, hắn nói cho ta biết vật kia giam giữ toàn bộ thế giới, muốn đicon đường nào, hắn để cho ta mình lựa chọn." Phỉ Lệ từ từ nhắm hai mắtlại, suy nghĩ lại một lần nữa rồi rơi vào trong hỗn loạn, nhịp tim lạimột lần nưa gia tăng, từ khi Hồng Hoang được phân chia thực lực của nàng đã đến gần cấp bậc Thánh Nhân, nhưng nàng lại không hề phát hiện ngườikia đến gần mình, hơn nữa cho dù sau khi hán hiện thân, nàng vẫn khôngthể tìm được chỗ ẩn thân của hắn. Điểm này khiến nàng hết sức kinh hoảng, phải biết người có thể tới gầnnàng như vậy mà không bị nàng phát hiện, ít nhất phải có cấp bậc ThánhNhân, nhưng từ khi nàng bắt đầu đến thế giới này, chưa từng phát hiệncường giả nào như thế, còn có cuộc nói chuyện với người nọ, cũng khiếnnàng kinh hoảng không dứt. Bởi vì người kia nhắc tới công đức, đây rõràng là phép tắc của Hồng Hoang, nhưng nó lại xuất hiện tại nơi này, rốt cuộc tất cả chuyện này là sao vậy? Đang lúc nàng định đi điều tra, thìđột nhiên nhận thấy được hơi thở của Cửu Ngân xuất hiện ở vùng lân cậnThiên giới, khiến nàng không thể không tới chỗ Cửu Ngân, nhưng nó cũnglàm cho nàng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất. Bây giờ nhớ tới, chuyện ngày đó có rất nhiều chỗ sơ hở, hi vọng chuyến đi Long Vực lần này, sẽ nói cho nàng biết tất cả đáp án. "Cho nên chuyến đi Long Vực lần này hết sức nguy hiểm, ta không lo lắngchuyện của tam giới, về phần Đại Lục Phi Long thì đã có Đức Cổ Lạp vàKhải Kỳ trấn giữ, ta cũng không lo lắng, điều ta lo lắng duy nhất chínhlà Long Vực, cái địa phương không biết đó, khiến ta rất lo lắng." Phỉ Lệ mệ mỏi nói. Ba người Lạp Mạc Nhĩ không mở miệng hỏi thăm thêm gì nữa, nhưng hai taycủa bọn hắn lại siết chặt, lúc Phỉ Lệ nói đến "hắn", bọn hắn chưa từngthấy qua sự dịu dàng lóe lên nơi đáy mắt kia Nàng vậy mà lại vì mộtngười mà đi khắp tam giới, điều này đại biểu cho ý nghĩa gì? Cho Dù PhỉLệ không nói ra, bọn họ cũng hiểu. Cũng chính bởi vì như vậy, cho nênbọn họ mới càng nóng nảy, bọn họ hiểu quá ít về Phỉ Lệ, mặc kệ là VânTiêu cường thế xuất hiện của vạn năm trước, hay là Phỉ Lệ thức tỉnh củavạn năm sau, bọn họ đều cảm thấy không hiểu rõ nàng, giống như luôn cómột tầng sương mù thật mỏng chắn ngang ở giữa bọn họ. "Là người kia ở Thiên giới." Kỳ Dương cau mày hỏi, Lạp Mạc Nhĩ nhẹ nhàng xoa xoa cái trán của Phỉ Lệ, từ từ giúp nàng thả lỏng thần kinh. "Nàng ta là một đại lượng biến thiên không biết." Phỉ Lệ không phủ nhận, nàng hết sức hiểu rõ tính tình của Thủy Yêu, chỉ cần nàng ta phát hiệnra linh hồn của ba người Lạp Mạc Nhĩ, thì chắc chắn sẽ bất chấp tất cảra tay với bọn họ, ở trong mắt của nàng ta chỉ có Hậu Khanh, năm đó cũng là bởi vì Hậu Khanh, cho nên ngay cả nàng Thủy Yêu cũng có thể vứt bỏ,trước kia sư phụ cùng sư tỷ nói cho nàng biết, cho tới bây giờ người của Yêu Tộc đều là kẻ chỉ vì tư lợi, sẽ không cảm kích, cũng sẽ không báoân, bọn họ làm tất cả đều vì chính bản thân mình, trước kia nàng khôngtin, cho nên dứt khoát cứu Thủy Yêu, để nàng ta ở lại bên cạnh mình, đến ngay cả Hậu Khanh nhắc nhở cũng chỉ xem như gió thoảng bên tai, cuộcchiến diệt thế đi qua, nàng ngoài ý muốn đi tới thế giới này, lúc dónàng mới chợt hiểu ra, hóa ra người sai vẫn luôn là mình, không chỉ liên lụy tới Hậu Khanh, mà ngay cả Tiệt giáo cũng bởi vì hành động tốt bụngcủa mình mà tạo thành cục diện không thể cứu vãn, nàng, chính là tộinhân của cả Tiệt giáo. "Một đại lượng biến thiên không biết." Kỳ Dương cẩn thận suy nghĩ nhữnglời của Phỉ Lệ, không khó để nghe ra Phỉ Lệ hết sức cố kỵ với cái người ở Thiên giới đó. "Ừm! Những thế lực khác ở Đại lục cũng chuẩn bị hành động rồi chứ?" Long Vực mở ra là để rèn luyện cho tất cả cường giả trẻ tuổi của Đại Lục Phi Long, mà tổ chức đợt rèn luyện này chính là do bảy đại gia tộc phụtrách, danh sách tất cả người đi vào Long Vực, đều do họ chịu tráchnhiệm bố trí, đồng thời muốn mở ra Long Vực cũng phải cần đến gia huycủa họ. Thì ra lần này Đức Cổ Lạp cùng Khải Kỳ cũng có rất nhiều thế hệ trẻ tuổi muốn đi vào Long Vực, nhưng Phỉ Lệ trực tiếp cự tuyệt, nàng biết chuyến đi Long Vực lần này khác với trước đây, nàng không hy vọng gia tộc bịtổn hại, cho nên trực tiếp ra lệnh, về sau Đức Cổ Lạp và Khải Kỳ muốnrèn luyện thì trực tiếp tiến vào Phan Đa Lạp, mà thí luyện ở Phan Đa Lạp cũng được cải cách toàn bộ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]