Chương trước
Chương sau
"La Tư, chàng nói bảo bối tiểu Phỉ Lệ thật sự không có chuyện gì chứ?" Hai vành mắt Đế Á đỏ hoe nhìn trượng phu của mình, đã lâu lắm rồi nàng chưa nhìn thấy tiểu bảo bối của mình, không biết hiện giờ tiểu bảo bối ở bên ngoài có khỏe hay không? Nàng thật sự rất lo lắng!
"Không có việc gì đâu, nàng đừng quên làm sao Lạp Mạc Nhĩ có thể để Phỉ Lệ xảy ra chuyện chứ, nàng đó! Đừng tự tìm phiền não cho mình nữa." La Tư nhẹ nhàng điểm cánh mũi Đế Á một cái, thoải mái nói. Chỉ là sâu trong đáy mắt vẫn có lóe lên một chút lo lắng, mặc dù nói như thế, nhưng dù sao Phỉ Lệ vẫn chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi, từ độ tuổi bình quân ở Đại lục Phi Long, thì bây giờ Phỉ Lệ vẫn chỉ bằng với tiểu hài từ mới biết đi một chút.( ~O~ Lý thuyết gì thế?)
Tuy rằng huyết mạch của Đức Cổ Lạp mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng dù sao chênh lệch số tuổi chính ở chỗ này không phải sao? Phỉ Lệ rời khỏi Gia tộc Đức Cổ Lạp đã gần một năm rồi, rất nhanh sẽ đến sinh nhật thứ mười lăm của Phỉ Lệ, không biết liệu Phỉ Lệ có thể trở về kịp sinh nhật như lần trước hay không, Lạp Mạc Nhĩ lại không có bất kỳ tin tức nào nữa.
"Nhưng dù sao nơi đó cũng là Ma giới mà! Phỉ Lệ còn nhỏ, thiếp không yên lòng." Giọng Đế Á chậm rãi vang lên, giọng điệu phiền muộn với vẻ mặt đau thương không kể xiết, gương mặt tinh xảo lộ ra buồn bã không nói nên lời, khiến La Tư ở bên cạnh hết sức đau lòng, làm sao hắn lại không biết cơ chứ. Nhưng đây là số mạng của Phỉ Lệ. Từ một khắc con bé ra đời liền đã được định trước, bọn họ đã biết trước từ rất lâu rồi, không phải sao?
Hơn nữa đoạn thời gian trước huyết mạch Đức Cổ Lạp nói cho hắn biết, huyết mạch của bọn hắn đã thức tỉnh thật sự, không được bao lâu nữa sẽ có nhiều người trong Đức Cổ Lạo thức tỉnh huyết mạch Liêu tộc, mà Phỉ Lệ chính là Vương của Liêu tộc bọn họ chờ đợi đã lâu, hai mắt La Tư lóe ra cố chấp điên cuồng, chấn hưng Liêu tộc, là điều Đức Cổ Lạp hy vọng được chứng kiến, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc nói ra, cho nên chuyện này chỉ có mấy Trưởng lão mới biết.
"Nàng đừng lo lắng nữa, Lạp Mạc Nhĩ đã truyền tin tức về, nói là Phỉ Lệ đã đạt tới Thần cấp rồi. Hơn nữa Lạp Mạc Nhĩ cũng đang ở bên cạnh Phỉ Lệ mà! Chẳng lẽ nàng không tin tưởng thực lực của Lạp Mạc Nhĩ, đừng quên Lạp Mạc Nhĩ là người mà ngay cả mấy Trưởng lão trong bí cảnh cũng không dám khinh thường!" La Tư khẽ cắn lỗ tai Đế Á một cái, hơi thở ấm áp ập tới cổ Đế Á, La Tư hài lòng nhìn gò má trở nên đỏ bừng của Đế Á, cũng đã là mẫu thân của ba đứa nhỏ, nhưng vẫn hay xấu hổ như vậy.
"Thiếp. . . . . . Thiếp không có ý này, La Tư, chàng dừng tay cho thiếp, chúng ta đang thảo luận chuyện của bảo bối Phỉ Lệ, tay của chàng đang làm cái gì thế?" Đế Á tức giận nhìn La Tư đang giở trò xấu xa, hi vọng là như thế!
"Hai người các ngươi có thể đừng như thế hay không? Thật sự khiến cho người ta không thể chịu nổi, có biết hay không?" La Bá Đặc không nhịn được trợn trắng mắt, vì cái gì phải kích thích hắn, sợ An Na hành hạ hắn còn chưa đủ hay sao? Lúc nào thì An Na mới chịu vui vẻ ở lại bên cạnh hắn như cũ đây! Lúc nào thì Cát Nhĩ mới chịu lớn lên đây?
"An Na lại tức giận?" La Tư thú vị nhìn La Bá Đặc, nếu để cho những người khác biết Đế Hoàng của Khải Kỳ Đế quốc không trị được hoàng hậu của mình, không biết sẽ đưa tới bao nhiêu dư luận xôn xao nhỉ? Đế Á nhìn vẻ mặt như gặp quỷ của La Bá Đặc, dĩ nhiên cũng đã chắc chắn là An Na đang tìm La Bá Đặc phiền phức rồi, đây đúng là vui mừng oan gia không ầm ĩ không ngán mà! Cũng đã nhiều năm như vậy, vẫn cứ như cũ, nhìn tình hình này, chỉ cần một ngày La Bá Đặc còn là Đế Hoàng của Khải Kỳ Đế quốc, thì ngày đó An Na vẫn sẽ không để cho La Bá Đặc dễ chịu.
"Kiệt Tây Tạp xin ta một thanh Kiếm Ma Pháp mà Lạp Nhĩ cho ta, ta cho rằng nó không phải là thứ đồ quan trọng gì, nên đồng ý. Ai biết Cát Nhĩ lại coi trọng thanh Kiếm Ma Pháp kia từ sớm." La Bá Đặc cau mày, sau đó lại xoa xoa chân mày, xem ra Kiệt Tây Tạc thật sự là quá đáng, khó trách lần này An Na có thể tức giận như vậy, phải biết Cát Nhĩ là thái tử của Khải Kỳ Đế quốc, chuôi Kiếm Ma Pháp này đương nhiên là của nó rồi, nhưng Kiệt Tây Tạp lại làm mình lu mờ. Xem ra gia tộc Ni Cổ Lạp Tư cần phải dọn dẹp một chút rồi.
"A! Ấy là thanh kiếm Ma Pháp Ách Nhĩ Đa Tư hả? Xem ra người của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư thật sự cho rằng ngươi đã bị nữ nhân Kiệt Tây Tạp kia đầu độc rồi, vậy ngươi xử lý như thế nào?" Về chuyện của Cát Nhĩ La Tư là tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, dù sao Cát Nhĩ cũng là người nối nghiệp kế tiếp do bọn hắn bồi dưỡng ra, tuyệt đối không cho phép Ni Cổ Lạp Tư động chạm đến nó.
"Phạt Kiệt Tây Tạp bế quan một tháng, Ách Nhĩ Đa Tư vốn chính là được thiết kế cho Cát Nhĩ, ban đầu một chút tin tức cũng không hề tiết ra ngoài, không nghĩ tới vẫn có người tiết lộ tin tức. Chẳng qua là lỗ tai của Ni Cổ Lạp Tư thính thật." La Bá Đặc khinh thường nói, nếu không phải là bây giờ vẫn chưa phải lúc diệt trừ Ni Cổ Lạp Tư, hắn thật rất muốn trực tiếp bóp chết nữ nhân kia.
"Chuyện này Cát Nhĩ biết không?" Đế Á nhẹ giọng dò hỏi, đây rất có thể chính là một âm mưu trực tiếp nhằm vào Cát Nhĩ, hoàng thất vốn chính là một nơi đầy rẫy âm mưu, cho nên không thể xem thường bất cứ người nào, bởi vì chỉ với điều này đã đủ lấy mạng của ngươi.
"Ta mang Cát Nhĩ đến, bảo nó đi vào." La Bá Đặc hướng về phía bên trái nhẹ nhàng nói, sau đó hướng về phía La Tư cùng Đế Á khe khẽ gật đầu.
"Nếu nói như vậy, thì nói Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch cũng đi vào luôn đi, những chuyện này nên để cho chúng nó làm quen dần." La Tư cũng đồng ý, dù sao cũng là lúc nên để cho chúng nó biết một vài chuyện, hắn có dự cảm lần này Phỉ Lệ trở lại Đức Cổ Lạp, sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu, cho nên rất cần thiết để Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch tiếp xúc với chuyện trong gia tộc.
"Cháu chào Tướng quân La Tư và gì Đế Á." Cát Nhĩ một đầu tóc màu vàng kim đẹp mắt, cộng thêm đôi mắt màu xanh dương khiến người ta có cảm giác như tắm gió xuân.
"Cháu chào bá bá La Bá Đặc, biểu ca Cát Nhĩ. Phụ thân người gọi con tới ạ?" Sau đó Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch cũng đi vào, cũng không có tò mò tại sao La Bá Đặc cùng Cát Nhĩ lại xuất hiện tại nơi này, chỉ là khi thấy thanh kiếm Ma Pháp trong tay Cát Nhĩ thoáng qua một tia sáng, hiển nhiên đã nhận ra lai lịch của thanh kiếm Ma Pháp này.
"Ừm, cũng tới lúc để cho các con biết chuyện của gia tộc Đức Cổ Lạp và gia tộc Khải Kỳ rồi." Đế Á gật đầu một cái, ý bảo mấy đứa nhỏ ngồi xuống.
"Cát Nhĩ, con nên biết lần này chuyện về kiếm Ma Pháp Ách Nhĩ Đã Tư, đã gặp phải rất nhiều phiền toái chứ?" La Bá Đặc hài lòng nhìn nhi tử lớn nhất của mình, không hổ là con trai của hắn và An Na, trong các hoàng tử trừ Á Sắt ra, thì không thể nghi ngờ Cát Nhĩ là đứa ưu tú nhất, vô luận là thiên phú ma pháp hay là lhả năng trị quốc, đứa nhỏ này vẫn luôn có thể làm một cách rất tốt.
"Hình như có người tiết lộ bí mật của Ách Nhĩ Đa Tư, phụ hoàng muốn rat ay với Ni Cổ Lạp Tư sao?" Cát Nhĩ ưu nhã ung dung nhìn La Bá Đặc ngồi ở phía trên, Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch ngồi ở phía dưới Cát Nhĩ, khác với Phỉ Khắc Tư lãnh khốc, cùng với Bảo Địch tà mị chính là Cát Nhĩ tóat ra hơi thở của bậc Vua chúa thật tự nhiên, khiến người ta không tự chủ được mà tin phục.
"Ha ha! Không hổ là Cát Nhĩ có danh hiệu Qúy công tử tao nhã của Khải Kỳ, nhanh như vậy là có thể hiểu được tâm tư của phụ hoàng ngươi, Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch về sau học hỏi Cát Nhĩ nhiều một chút." La Tư cùng Đế Á tán thành gật đầu một cái, không tệ, bọn họ chỉ mới nói một chút đầu mối, mà Cát Nhĩ đã lập tức hiểu rõ được ý định của bọn họ, không hổ là thiên tài! Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch cần phải học hỏi thêm rất nhiều nữa, chỉ là không biết Phỉ Lệ có thể đấu với Cát Nhĩ một chút hay không? La Tư tặc cười tặc lưỡi, dù sao Phỉ Lệ cũng là trân bảo của bọn hắn.
"Tướng quân La Tư khen nhầm rồi, Cát Nhĩ thẹn không dám nhận. Lần này Lạp Nhĩ quá nóng vội tồi, biết rõ Ách Nhĩ La Tư là làm cho ta, lại vẫn nghĩ bằng vào sự sủng ái để đọat lấy kiếm của Khải Kỳ. ....! Phụ hoàng có phải người tốt với Lạp Nhĩ quá hay không, cho nên mới khiến hắn cho rằng con rất dễ bắt nạt." Cát Nhĩ không biến sắc nói, chỉ là khóe miệng khẽ cong lên 0. 5 độ, nhưng hắn lại nhận được tin tức mẫu hậu cực lỳ không vui kìa! Xem ra phụ hoàng đã bị dạy dỗ. Chỉ có tên Lạp Nhĩ ngu ngốc kia mới thật sự cho rằng mình là hoàng tử được sủng ái nhất Khải Kỳ Đế quốc, hành động của hắn cứ như tên hề làm cho người ta thấy đã liền muốn ói, nếu không phải bây giờ vẫn chưa phải lúc động thủ, hắn thật rất muốn xé rách cái bản mặt tên hề kia.
"Khụ khụ. . . . . . Cát Nhĩ không phải đã sớm biết đó chỉ là diễn trò sao? Hay là nói kế hoạch của con đi!" La Bá Đặc mất tự nhiên chuyển đề tài, ô ô. . . . . . Hình như là ngay cả Cát Nhĩ cũng cho rằng hắn làm phụ hoàng vô cùng thất bại! Khó trách An Na không cho phép hắn một tháng không được vào cung điện của nàng.
La Tư nhịn khóe miệng đang run rẩy vài cái, nhìn bạn tốt của mình bị chính con trai của mình nhạo báng, chỉ là may làm sao hắn chưa bao giờ phải trải qua tình huống như thế, dù sao Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch không thể nào giống như Cát Nhĩ công khai khiêu khích uy nghiêm của mình, mà Phỉ Lệ lại càng không thể nào, hơn nữa nếu Phỉ Lệ thật sự muốn làm, La Tư vẫn rất vui vẻ, dù sao đó cũng là Phỉ Lệ yêu của hắn mà!
"Con nghĩ sinh nhật của biểu muội Phỉ Lệ lần này là một cơ hội rất tốt, chắc hẳn Ni Cổ Lạp Tư cũng không chờ đợi nổi nữa muốn nhìn phụ hoàng phế truất con, dù sao Hoàng phi Kiệt Tây Tạp là Hoàng phi được sủng ái nhất Khải Kỳ Đế quốc mà! Dù là Hoàng hậu Khải Kỳ Đế quốc cũng phải tránh đi cái mũi nhọn này." Cát Nhĩ ưu nhã bưng ly trà xanh bên cạnh lên, tinh tế thưởng thức, hoàn toàn không để ý đến bộ dáng phụ hoàng của mình bởi vì câu nói vừa rồi của mình mà trở nên cứng ngắc.
"Cát Nhĩ con có phải rất thích sống ở Vấn Thiên Các hay không, phụ hoàng không ngại để con ở đó nghỉ ngơi một tháng đâu." La Bá Đặc nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm nhi tử mà mình cho là xuất sắc nhất này, tại sao trước kia hắn lại không hề phát hiện Cát Nhĩ lại có thể chơi xỏ như vậy chứ. Hơn nữa còn là những lời không hề có chữ thô tục mà có thể làm bị thương người khác.
"À! Con quên nói cho phụ hoàng, đây là mẫu hậu bảo con nói, mẫu hậu còn nói nếu người còn để con đi Vấn Thiên Các một lần nữa, như vậy người cứ tiếp tục ở lại nơi ở của phi tử người sủng ái nhất trong hai tháng nhé, mẫu thân nói một chút người cũng không ngại đâu, cũng sẽ không tức giận đâu!" Cát Nhĩ cười híp mắt.
Mà đám người La Tư cùng Đế Á đều đồng tình nhìn La Bá Đặc, bị chính con trai của mình ăn sạch sành sanh, hơn nữa còn không thể xử phạt, An Na thật sự chính là rất có biện pháp hành hạ La Bá Đặc a! Còn Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch laị có vẻ mặt sùng bái nhìn Cát Nhĩ, không nghĩ tới Cát Nhĩ lợi hại như vậy, ngay cả bá bá La Bá Đặc cũng bị Cát Nhĩ chọc giận như vậy. Không hổ là người giúp đỡ tương lai của bọn họ a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.