"Thế mà ta cứ nghĩ là ngươi sẽ quan tâm chứ? Không ngờ lại vô tình như thế." Phỉ Lệ nhìn lướt qua nữ tử áo đỏ, giống như là đến chết cũng không dám tin, người muốn mạng của nàng lại là Tây Tác, hoặc là nàng không thể tiếp nhận được sự thật Tây Tác sẽ giết chết nàng. Nhưng sự thật chính là sự thật, sẽ không bởi vì bất cứ người nào mà thay đổi.
"Phỉ Lệ, nàng đang khích lệ ta sao? Ta rất cao hứng đấy." Tây Tác hồn nhiên không thèm để ý giọng nói châm chọc của Phỉ Lệ, nói hùa theo, chỉ cặp mắt lại nóng rực nhìn bên trong cung điện, tựa hồ rất muốn phá vỡ kết giới để đi vào bên trong, giống như bên trong có cái gì đó hấp dẫn hắn đi vào.
"Tùy ngươi, muốn nói thế nào thì nói." Phỉ Lệ chưa bao giờ gặp phải nam nhân có da mặt dày như thế, sau khi khóe miệng khẽ run rẩy vài cái, liền im lặng không lên tiếng nhìn hành động của Tây Tác, nàng không hỏi hắn thêm cái gì. Mặc dù nàng rất tò mò tại sao ở chỗ sâu nhất của Thâm Uyên không phải là ma thú sinh sống, mà là một tòa cung điện cực kỳ lộng lẫy, từ việc tòa cung điện này được bảo vệ toàn vẹn không khó để nhìn ra, nó được giữ gìn rất tốt, không hệ bị hư hỏng chỗ nào. Hơn nữa từ thái độ tránh không kịp của những ma thú bên ngoài kia đối với cung điện, rất dễ nhìn ra được, trong tòa cung điện này có thứ gì đó khiến chúng nó sợ hãi.
Là cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596559/quyen-3-chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.