"Không thể sai được, làm sao bây giờ, chủ nhân?" Lang Sâm tùy ý lau tia máu nơi khóe miệng, âm trầm nhìn Cửu Ngân, thậm chí có kẻ kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn không coi Dẫn Phượng cung ra gì. Công khai mang người của Dẫn Phượng cung đi, có phải là bởi vì Dẫn Phượng cung yên tĩnh quá lâu, cho nên những kẻ đó không thèm đặt Dẫn Phượng cung vào trong mắt hay không.
"Trở về." Sát khí của Cửu Ngân dày đặc, trong nháy mắt tất cả ma thú ở Tuyền Nhãn đều im ắng lại, trong không khí cơ hồ sát khí đã đậm đến mức thành hình, ma thú ở Tuyền Nhãn đều là ma thú cao cấp, đã có ý thức của mình, tự nhiên biết bình thường thỉnh thoảng đùa đùa nghịch nghịch chút ít, chủ nhân tự nhiên sẽ không thật sự trừng phạt chúng. Nhưng nếu quá phận, kết quả chúng đều tự biết, dù sao chúng nhạy cảm hơi thở hơn so với con người, đại nhân không dễ chọc. Cho nên khi Cửu Ngân phóng thích hơi thở ra, tất cả các ma thú trong Tuyền Nhãn đang bạo động đều im lặng, co ro quỳ trên mặt đất không lên tiếng, Tuyền Nhãn đột nhiên yên tĩnh đến nỗi không có một tiếng động nào.
"Vâng" Lang Sâm cùng mấy người phía sau nhìn nhau một cái, biết lần này chuyện ma thú bạo động, chỉ có thể đợi lần sau trở lại rồi tra xét, chỉ là chuyện này không khỏi trùng hợp đến khiến người ta bất an, dù sao thân phận của tiểu thư Phỉ Lệ vẫn chưa bị bại lộ, nhưng nhanh như vậy đã có kẻ xuống tay với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596549/quyen-3-chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.