Editor: Cẩm Băng Đơn.
"Tiện nhân đáng chết, lại dám nói chuyện như vậy với ta, đi chết, đi chếtđi!" Đạt Phỉ vừa về tới cung điện của mình liền bắt đầu đập phá đồ đạc,lúc này bộ dạng dữ tợn hung tàn, đâu còn vẻ dịu dàng hiền thục nữa,giống như là ma thú đang điên dại công kích con mồi của mình. Trong cung điện, vô luận là thị vệ hay là thị nữ, đều lánh đi rất xa, không ai dám ở trong chính điện vào những lúc như thế này.
Ai cũng biết khitiểu thư Đạt Phỉ tức giận thì kinh khủng đến cỡ nào, cho nên lúc nàycung điện càng yên tĩnh âm u hơn so với bình thường, càng thêm trốngtrải, ngay cả một tia nhân khí cũng không có.
"A, làm sao thế? Đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại tức giận như vậy rồi?" Giọng nói mập mờcủa nam tử áo đen lại một lần nữa xuất hiện trước mặt của Đạt Phỉ, cợtnhã vuốt ve gò má Đạt Phỉ, trong mắt lóe lên dục vọng khát máu, chỉ làrất nhanh nó đã bị hắn che giấu, tán tỉnh thuần thục, cùng thái độ mậpmờ, khiến Đạt Phỉ từ bên trong phẫn nộ mà thanh tỉnh lại. Đôi mắt dịudàng như nước nhìn nam tử áo đen đang khơi mào lửa dục trên người mình,nếu như không phải là đáy mắt đang tóat ra sát khí âm trầm, thật đúng là sẽ khiến cho người ta cảm thấy đây là một đôi tình nhân ân ái.
"Giúp ta giết một người." Giọng nói âm trầm của Đạt Phỉ vang lên trong chínhđiện, mà giọng nói âm u này lại chẳng hề ăn nhập gì với bộ dáng thánhkhiết của nàng ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596546/quyen-3-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.