Chương trước
Chương sau
Editor: Cẩm Băng Đơn.
Beta: Gynnykawai.
"Giá khởi đầu một tỷ, xem ra Tiêu Hồn Động quả thật rất biết buôn bán!" Phỉ Lệ mỉm cười nhìn Đinh Địch bên trong lồng tre, vẻ mặt của Phỉ Lệ thật giống như Đinh Địch ở phía trên không hề có quan hệ gì với nàng. Nếu không phải là lúc trước đã từng chứng kiến sự giận dữ của Phỉ Lệ, thì đám người Ai Phu Lâm tuyệt đối không ngờ được tại sao Phỉ Lệ lại có vẻ mặt bình tĩnh như thế này. Quá khác thường, Phỉ Lệ như vậy, ngay cả Lợi Nhã cũng mù mờ, hiển nhiên là không hiểu tại sao Phỉ Lệ lại bình thản đến thế.
"Phỉ Lệ, nàng không lo lắng sao?" Ai Phu Lâm lười biếng dựa vào ghế, tà khí nhìn Phỉ Lệ, càng tiếp xúc với nàng, mới phát hiện ra mình không thể nhìn thấu tiểu cô nương mười mấy tuổi này, không chỉ là tính tình, ngay cả khí chất cũng rất khó nắm bắt, không hổ là người của gia tộc Đức Cổ Lạp! Cái gia tộc đó tồn tại gần vạn năm, quả nhiên những Quý tộc nửa vời như bọn hắn không đời nào có thể sánh kịp.
"Ta cần gì phải lo lắng, muốn thì đoạt lấy nếu không thì thôi, hơn nữa Đinh Địch vốn là của ta, ngươi kêu giá đi! Bằng bất cứ giá nào, nếu xảy ra chuyện gì gia tộc ta sẽ xử lý thay ngươi." Phỉ Lệ lấy ra gia huy của Đức Cổ Lạp từ trong không gian giới chỉ, tiện tay ném cho Ai Phu Lâm, miếng lệnh bài này coi như là đáp tạ Ai Phu Lâm giúp một tay, bởi vì chỉ cần người có tấm lệnh bài này thì có thể yêu cầu một điều kiện với gia tộc Đức Cổ Lạp, mà cho tới bây giờ gia tộc Đức Cổ Lạp chưa từng bội ước.
"À. Ta đã biết." Ai Phu Lâm kinh ngạc nhìn lệnh bài trong tay, hắn hiểu rất rõ ý nghĩa của tấm lệnh bài này, lúc trước mấy trưởng lão trong gia tộc Bố Lôi Tiếu không ngừng khen ngợi tấm lệnh bài này trước mặt hắn, thậm chí còn nhồi nhét từng gia huy của mấy đại gia tộc cùng với đặc trưng của chúng vào trong đầu bọn hắn, nguyên nhân chính là nhắc nhở bọn hắn không nên đắc tội với những người trong gia tộc này.
Hắn biết với tấm lệnh bài trong tay này, cho dù hắn yêu cầu muốn có được toàn bộ Thủ Vọng Giác này, thì Đức Cổ Lạp cũng đồng ý ra tay. Dù ngoại giới không ai biết thế lực thật sự của Đức Cổ Lạp, nhưng chỉ bằng việc bọn họ có thể tồn tại trong tam giới gần vạn năm, nếu như ngay cả bản lĩnh này cũng không có, bọn họ làm sao có thể đứng vững trong tam giới. Dù Ai Phu Lâm có hờ hững như thế nào thì vẫn không nhịn mà nhịp tim đập rộn lên.
"Ta ra giá hai tỷ." Giọng nói của vị thiếu gia quần áo lụa là Ai Phu Lâm xuyên thấu qua thủy tinh truyền đến cả hội trường, tất cả mọi người không nhịn được muốn mở miệng mắng to, mới một cái liền trực tiếp tăng giá tiền lên gấp đôi, chỉ là khi Ai Phu Lâm bắt đầu kêu giá, một vài tiểu Quý tộc nhanh chóng phản ứng kịp, ma thú trên kia không phải thứ mà bọn họ nên nhúng tay vào, bởi vì bây giờ là lúc những kẻ mạnh bắt đầu tranh giành.
"Hai tỷ mười vạn." Giọng nói của Ước Bá lạnh nhạt vang lên, hiển nhiên là được Bá Đặc Lan bày mưu, bây giờ mới thật sự là lúc nổ thuốc súng.
"Thúc thúc, người nói lần này Ai Phu Lâm kêu giá là tình cờ sao?" Ước Bá lo lắng nhìn Bá Đặc Lan, mặc dù lúc trước Ai Phu Lâm cũng có kêu giá, nhưng mà lúc đó giống như hắn không thèm để ý đến, đối với thời khắc có thể náo động này, Ai Phu Lâm tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhưng ban nãy thúc thúc đã phân tích, Ai Phu Lâm cũng không thực sự là thiếu gia chỉ biết chơi bời lêu lổng, vậy có phải là Ai Phu Lâm cũng nhìn thấu giá trị chân chính của ma thú kia không?
"Không thể nào, Mạc Vân thú được xưng là một trong mười mãnh thú dũng mãnh nhất từ thời Thượng Cổ, số lượng của chúng cực kỳ ít, nếu không phải là bởi vì gia tộc Bố Lại Sâm chúng ta là thuần thú sư Thượng Cổ Di tộc, căn bản không thể nào thấy được hình dáng thực sự của Mạc Vân thú. Khi Mạc Vân thú chưa trưởng thành, bộ dạng giống Ma Tư thú, nhưng vẫn có lực công kích cường hãn. Mạc Vân thú trên kia chưa trưởng thành, mặc dù không biết tại sao Tiêu Hồn Động lại bắt được, nhưng ta dám khẳng định, ngoại trừ gia tộc chúng ta ra, trong tam giới tuyệt đối không còn ai có thể nhận biết Mạc Vân thú." Bá Đặc Lan nghiêm túc lắc đầu một cái, hiển nhiên là không tin Ai Phu Lâm có thể nhận ra giá trị chân chính của Mạc Vân thú.
"Nó thật sự đáng giá để gia tộc chúng ta bất chấp tất cả để có được sao?" Ước Bá không hiểu, chỉ là một con ma thú mà thôi, tại sao thúc thúc lại nghiêm túc như vậy.
"Đáng giá, chỉ cần có được con Mạc Vân thú này, trong vòng trăm năm gia tộc chúng ta tuyệt đối có thể thống trị cả Thủ Vọng Giác, ngay cả là việc chiếm một vị trí nhỏ trong tam giới cũng dễ dàng, con nói có đáng giá hay không?" Hai mắt Bá Đặc Lan lóe lên tia sáng kiên định, nhìn Đinh Địch phía trên.
Chỉ có gia tộc Bố Lại Sâm mới biết, Chiến tranh Cự thú đại biểu ý nghĩa như thế nào, không phải kẻ nào cũng có thể tới gần Mạc Vân thú - nằm trong danh sách những thú dữ cường hãn nhất, nghe đồn dù là trong thời Thượng cổ, cũng chỉ có người trong truyền thuyết kia mới có Mạc Vân thú, Mạc Vân thú thật sự là rất hiếm, bằng không từ xa xưa họ cũng không ghi lại như thế.
"Thật ư?" Ước Bá không dám tin khi nghe Bá Đặc Lan nói, thật không thể tưởng tượng nổi, gia tộc Bố Lại Sâm là gia tộc chuyên đi thuần phục thú, nhưng chỉ có một số ít người mới biết rằng bọn họ thân phận thực sự của bọn họ là Thượng Cổ Triệu Hoán Sư, có thể thông qua thông qua phương pháp đặc biệt gọi ra Thượng Cổ Cự thú cực kỳ cường hãn, nhưng điều kiện tiên quyết là phải ký kết khế ước trước.
"Đúng vậy, đây chính là lý do tại sao ta lại nói, dù phải đối nghịch cả Thủ Vọng Giác cũng phải đoạt bằng được Mạc Vân thú, bởi vì chỉ cần có được Mạc Vân thú, chúng ta chẳng cần sợ bất cứ gia tộc nào ở Thủ Vọng Giác nữa." Lúc này Ba Đặc Lan giống như một kẻ có dã tâm, trong mắt thoáng hiện lên sự chấp nhất điên cuồng với quyền lực. Hắn muốn khôi phục sự huy hoàng của gia tộc, mà Mạc Vân thú xuất hiện chính là cơ hội của hắn, cho nên hắn mới bất chấp tất cả để có được Đinh Địch.
"Ba tỷ." Ô Đặc Lôi Đức nghiến răng nghiến lợi kêu giá, Ai Phu Lâm, ta sẽ không để cho ngươi được yên ổn mà sống, còn kỹ nữ thối Ti Mị kia, trong đầu hắn liên tục tưởng tượng đến cảnh đè Ti Mị dưới thân mà tàn phá, không ngừng hành hạ, để phát tiết lửa giận trong người, nhưng nơi đáy mắt vẫn lóe ra sự tham lam điên cuồng, hắn nhất định phải có được Phỉ Lệ. Ham muốn của hắn với Phỉ Lệ hoàn toàn khác với Ti Mị, Phỉ Lệ giống như anh túc, ngửi một lần rồi sẽ không thể quên, còn Ti Mị hắn chỉ xem như nàng ta là một vật phẩm thuộc về hắn, hắn không chiếm được cũng sẽ không cho phép người khác có được.
Giống như Nam Hi, Nam Hi chỉ có thể là thê tử của hắn, đây là sự trả thù với Khải Nhĩ Văn và Nam Hi, cho tới bây giờ chỉ có hắn không cần người khác, chứ không có chuyện người khác không cần hắn. Tâm lý của Ô Đặc Lôi Đức lại càng thêm biến thái vặn vẹo hơn. Hai mắt hằn lên tia máu nhìn chăm chú về phía đám người Ai Phu Lâm.
"Năm tỷ." Ai Phu Lâm tùy ý kêu lên, xem ra có rất nhiều người thích xem kịch vui! Bởi vì từ lúc mới bắt đầu kêu giá, đến bây giờ chỉ còn lại gia tộc Lao Đốn và gia tộc Bố Lại Sâm, những kẻ khác chỉ bàng quan đứng ở bên ngoài! Chỉ là lần này không biết Ô Đặc Lôi Đức có liên thủ với gia tộc Bố Lại Sâm hay không? Ai Phu Lâm rất chờ mong, cho dù thật sự có gặp chuyện không may, còn có Đức Cổ Lạp gánh chịu, cho nên hắn hoàn toàn không chút kiêng kỵ kêu giá.
"Tám tỷ." Ước Bá một hơi liền tăng thêm ba tỷ, mà Bá Đặc Lan lại gọi người thông tri cho Ô Đặc Lôi Đức, tính toán nói chuyện với Ô Đặc Lôi Đức một chút. Hắn nhất định phải có được Mạc Vân thú, dù phải hy sinh những lợi ích khác của gia tộc Bố Lại Sâm hắn cũng không tiếc.
"Nói cho Ô Đặc Lôi Đức, ta nhất định phải có được ma thú này, ta cũng cần biết suy nghĩ của hắn." Bá Đặc Lan trấn định cho người đi thông tri Ô Đặc Lôi Đức, hắn cực kỳ chắc chắn trừ gia tộc của hắn ra, không có ai biết ý nghĩa chân chính của Mạc Vân thú, cho nên gia tộc Lao Đốn không thể nào thật sự đối nghịch cùng hắn, mà Ai Phu Lâm chắc cũng chỉ đang đùa chơi mà thôi, cho nên hắn không tức giận.
"Thúc thúc Bá Đặc Lan, người tìm ta sao?" Ô Đặc Lôi Đức buồn bực nhìn Bá Đặc Lan, chẳng hiểu tại sao đang yên đang lành thúc thúc lại gọi hắn tới đây, phải biết bây giờ là lúc hắn trả thù Ai Phu Lâm.
"Ừm, ta muốn liên thủ với ngươi, gia tộc Bố Lại Sâm muốn con ma thú kia, có thể đồng ý cho ngươi một cái điều kiện, như thế nào?" Bá Đặc Lan trấn định ngồi ở phía trên, Ước Bá vẫn đang đấu giá cùng Ai Phu Lâm, giá tiền càng lúc càng lên cao quá mức, ít nhất đối với những người khác mà nói, Đinh Địch cũng chỉ là một ma thú Thánh cấp mà thôi, trên đỉnh núi Thác Tháp đầy rẫy ma thú Thần cấp, tại sao bọn họ cứ khăng khăng mua ma thú này, chẳng lẽ nó có cái gì đặc biệt sao?
"Ta không hiểu rõ ý của thúc thúc?" Hai mắt Ô Đặc Lôi Đức nhanh chóng thoáng qua một tia sáng, dĩ nhiên Bá Đặc Lan cũng không vừa, ông ta biết tâm tư của Ô Đặc Lôi Đức với Nam Hi, đồng thời ông ta cũng biết Ô Đặc Lôi Đức chỉ trả thù Nam Hi mà thôi. Lúc trước có thể ông ta sẽ không đồng ý, nhưng nếu là về Mạc Vân thú, ông ta có thể hy sinh Nam Hi, bởi vì Mạc Vân thú có ý nghĩa rất to lớn với gia tộc Bố Lại Sâm, dù là ngay cả ông ta cũng có thể hy sinh, huống chi là hạnh phúc của Nam Hi.
"Ha ha! Ngươi thật sự không hiểu sao? Ta đã nói thì chắc chắn sẽ giữ lời." Bá Đặc Lan mỉm cười nhìn Ô Đặc Lôi Đức, hắn đang đánh cuộc xem sự cố chấp của Ô Đặc Lôi Đức với Nam Hi.
"Được! Ta đồng ý." Ô Đặc Lôi Đức suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu đáp ứng. Bây giờ cho dù hắn muốn kết hôn với Nam Hi, không ai có thể ngăn cản được. Khải Nhĩ Văn, lần này xem ngươi đối nghịch được với ta như thế nào? Còn nữ nhân Ti Mị kia, ta cũng nhất định phải chiếm được. Về phần tại sao lúc này hắn chưa muốn Phỉ Lệ, đó là bởi vì bản năng nói cho hắn biết Phỉ Lệ không phải dễ dàng mà có thể chiếm được như vậy, hắn nhất định phải đợi đến khi Phí Khẳng tới mới có thể động thủ, bởi vì hắn cũng hiểu một chút thân thủ của Lợi Nhã.
"Ta biết là Ô Đặc Lôi Đức sẽ không khiến cho thúc thúc thất vọng mà, Ước Bá, yên tâm kêu giá đi." Đợi đến khi Bá Đặc Lan đám phán với Ô Đặc Lôi Đức xong, giá tiền đã tăng thêm năm tỷ rồi, vốn ban đầu Ước Bá còn bình tĩnh, bây giờ cũng bắt đầu lo lắng, bởi vì Ai Phu Lâm vẫn lười biếng như cũ. Nam Hi cắn chặt môi dưới nhìn phụ thân của mình, ha ha…Đây là phụ thân của mình ư? Chỉ vì lợi ích mà không chút do dự bán ngay cả nữ nhi ruột thịt của chính mình, mình thật đáng giá. Biết rõ Ô Đặc Lôi Đức muốn kết hôn với nàng, chỉ là vì muốn nhục nhã nàng, vậy mà phụ thân lại đồng ý, hổ dữ không ăn thịt con mà, phụ thân, tại sao người tàn nhẫn như thế? Nước mắt không ngừng chảy xuống khuôn mặt Nam Hi. Cuối cùng biến mất không thấy gì nữa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.