Chương trước
Chương sau
Editor: Cẩm Băng Đơn.
"Không hay rồi, Ai Phu Lâm, nhanh động thủ, nhất định không thể để chủ nhân Phỉ Lệ trầm luân trong Sát Lục Chi Đạo, nếu không tất cả chúng ta sẽ phiền toái." Lợi Nhã vừa thấy hơi thở chung quanh Phỉ Lệ trở nên cực kỳ dính ngấy, lập tức liền phát hiện sức mạnh không bình thường, bởi vì nàng đã ở gia tộc Đức Cổ Lạp Gia trong một thời gian rất lâu, đối với giáo dục huyết tinh của bọn họ, nàng biết rõ hơn Phỉ Lệ nhiều, Phỉ Lệ như bây giờ, giống với tình huống lúc trước nàng đã từng chứng kiến ở Đức Cổ Lạp.
Nàng cứ nghĩ rằng Phỉ Lệ đã vượt qua, không ngờ lại không phải, đáng chết, nếu Phỉ Lệ thật sự rơi vào Sát Lục Chi Đạo, cho dù đại nhân Lạp Mạc Nhĩ không trách cứ nàng, nàng cũng chẳng còn mặt mũi mà sống nữa, người đã rơi vào Sát Lục Chi Đạo, trừ chém giết, thì chẳng còn nhớ gì nữa, biến thành một cỗ máy giết người, vô tình vô nghĩa, đây cũng là lý do tại sao từ nhỏ người của gia tộc Đức Cổ Lạp nhất định phải trải qua giáo dục đẫm máu, chính là để khống chế huyết mạch đen tối trong bọn họ. Từ đó có thể khống chế được tâm tình của mình.
"Phải làm như thế nào?" Ai Phu Lâm cũng biết nếu Phỉ Lệ cứ tiếp tục như vậy sẽ rất nguy hiểm, vốn nàng đang rất bình thường, bây giờ lại cho hắn cảm giác cực kỳ lạnh lẽo, hoàn toàn không giống với lúc trước, khiến người ta có cảm giác nàng là một tiểu oa nhi không có linh hồn, rốt cuộc thì tấm bảng ghi thứ tự có cái gì, lại khiến tâm tình Phỉ Lệ bị dao động như thế? Trong nháy mắt sát ý phát ra từ người Ai Phu Lâm.
"Các ngươi cùng ta giữ chặt Phỉ Lệ, Bội Nhân Đặc, Á Lực Khắc, hai người các ngươi nhanh tạo lá chắn ma pháp, tốt nhất đừng đề chuyện ở đây bị lộ ra ngoài, lát nữa Phỉ Lệ sẽ công kích bất kỳ ai, cho nên các ngươi hãy cẩn thận!" Sau khi Lợi Nhã nói xong liền ra chiêu, dù sao Phỉ Lệ đã rơi vào Sát Lục Chi Đạo, cực kỳ nguy hiểm.
Nếu như không nhanh chế ngự Phỉ Lệ, không chỉ ảnh hưởng đến tu vi của Phỉ Lệ, mà còn có thể tạo thành thương tổn lớn hơn, Lợi Nhã không dám toàn lực ra tay, cho nên nàng mới lên tiếng bảo Ai Phu Lâm ra tay, bởi trong ba người này thực lực của Ai Phu Lâm mạnh nhất.
"Được, ta đã biết nên làm thế nào rồi.” Bội Nhân Đặc nhanh chóng khởi động lá chắn ma pháp, còn Á Lực Khắc thì tạo ra một cái lồng ma pháp cực mạnh, Ai Phu Lâm thì khẩn trương nhìn sát khí của Phỉ Lệ càng lúc càng mạnh.
"Còn có một chuyện ta muốn nói, lát nữa, dù các ngươi có thấy được gì cũng không được phép nói ra, kẻ nào dám tiết lộ ra ngoài, như vậy kết cục chờ đợi các ngươi đó là ám sát không chết không ngừng." Giọng nói Lợi Nhã lạnh lẽo giống như gió tháng chạp, âm trầm ré lạnh như băng, bình thường mặc dù trông Lợi Nhã cực kỳ lãnh khốc, nhưng chưa bao giờ có vẻ âm trầm như thế, Lợi Nhã như vậy quả thật chính là một pho tượng sát thần.
"Có ý tứ gì?" Ai Phu Lâm tò mò nói tiếp, chẳng lẽ sẽ còn có chuyện gì xảy ra hay sao?
Trong lúc Ai Phu Lâm còn chưa kịp nói hết lời, Phỉ Lệ đã bắt đầu biến hóa, vốn tóc màu hồng quả quýt đang từ từ thay đổi, cuối cùng biến thành màu tím, mà màu mắt vốn đáng yêu mê người cũng biến thành màu tím như diệu thạch, tóc tím mắt tím khiến người ta có cảm giác thâm thúy, giống như nữ thần cao cao tại thượng, làm cho người ta không tự chủ được muốn quỳ lạy, hòan toàn khác với tóc và mắt màu hồng quả quýt trước đây của Phỉ Lệ
Nếu như nói màu hồng quả quýt cho người cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái dễ chịu, thì màu tím cho người ta cảm giác cao quý bức người, khiến người ta không dám đến gần, bởi vì bọn họ e sợ sẽ làm bẩn sự cao quý này.
"Tóc tím mắt tím, thành viên của gia tộc Đức Cổ Lạp." Lúc Ai Phu Lâm thấy Phỉ Lệ thay đổi, liền hít một hơi thật sâu, ngoài tam giới có rất nhiều cấm kỵ, mà tất cả tin tức về gia tộc Đức Cổ Lạp lại nằm trong phạm vi cấm kỵ đó, người bình thường cũng không dám tùy tiện nhắc tới tên của gia tộc Đức Cổ Lạp, về phần lý do tại sao, thì đã bị người trong tam giới lãng quên, nhưng bọn họ vẫn luôn ghi nhớ, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không nên đụng vào gia tộc này, tựa hồ nó đã trở thành một định luật.
"Ngươi thấy được cái gì?" Giọng nói âm trầm của Lợi Nhã vang lên từ phía bên Phỉ Lệ, đánh tỉnh ba người đang mất hồn, may mà ấn ký Mạn Đà La trên trán Phỉ Lệ không lộ ra, nếu không sẽ càng thêm phiền phức, ai có thể bảo đảm lời đồn đãi kia không có người nào biết chứ, bọn họ lại có thể biết tiểu thư Phỉ Lệ là người của gia tộc Đức Cổ Lạp, như vậy ai có thể cam đoan rằng bọn họ không biết lời đồn đãi kia.
Thủ Vọng Giác chính là một thế giới cường đại do những kẻ vô cùng tàn bạo thành lập, cho nên cũng không thể không có khả năng lời đồn dãi từ xa xưa kia được lưu truyền lại. Ai có thể chắc chắn là bọn họ không có gan mạo hiểm đối nghịch với gia tộc Đức Cổ Lạo để đạt được mục đích chứ ? Mạo hiểm để ra tay với chủ nhân Phỉ Lệ.
"Không thấy gì cả, chúng ta động thủ đi!" Ai Phu Lâm che giấu sự kinh ngạc xuống, nhanh chóng khôi phục lại, cũng biết người như Phỉ Lệ, làm sao sau lưng lại không có thế gia cường đại chứ ? Chỉ là gia tộc Đức Cổ Lạp cũng quá vượt mức dự liệu của hắn! Gia tộc đó nổi tiếng bao che khuyết điểm, khiến tam giới đều phải đau đầu, lần này hắn thật sự đã đánh cược đúng rồi, như vậy thì thân phận của nam nhân tên Lạp Mạc Nhĩ hẳn là cũng không đơn giản!
Kẻ có thể ngồi ngang hàng với gia tộc Đức Cổ Lạp, dù là ở tam giới cũng không nhiều, không biết thế giới đó như thế nào? Chẳng qua nó cũng không liên quan đến mình cơ mà. Cái hắn muốn chỉ là khiến gia tộc Bố Lôi Tiếu lớn mạnh thêm mà thôi, cũng chẳng mong vượt qua gia tộc Đức Cổ Lạp.
Ai Phu Lâm cười khổ, quay đầu lại nhìn Bội Nhân Đặc, quả nhiên hắn cũng giống mình có biểu tình mất mát, Bội Nhân Đặc cũng được giáo dục như hắn, làm sao có thể không biết mấy chữ gia tộc Đức Cổ Lạp đại biểu cho cái gì? Cho tới bây giờ hắn cũng không thể ngờ được! Sẽ gặp phải người của gia tộc biến thái kia, nhưng mà bây giờ cũng chẳng phải lúc nghĩ đông nghĩ tây!
"Làm việc cùng người thông minh quả thật không tệ, đừng vọng tưởng chuyện không có khả năng." Sau khi Lợi Nhã nói xong liền toàn lực khắc chế Phỉ Lệ, may mà Phỉ Lệ vẫn chưa đạt tới Thần cấp, nếu không chuyện ngày hôm nay có thể sẽ càng trở nên phiền phức.
"Huyết chi bí kỹ tù lao." Tóc Lợi Nhã không có gió thổi mà vẫn bay, trong nháy mắt nàng bay lên khỏi mặt đất, lên cao đến giữa không trung, sau đó chung quanh Lợi Nhã liền xuất hiện một nhà tù đỏ như máu, nho nhỏ nhưng vững vàng nhốt Phỉ Lệ ở bên trong.
Ai Phu Lâm vừa thấy Lợi Nhã vây khốn Phỉ Lệ, lập tức thi triển kỹ năng ma pháp của mình, ma pháp hệ băng rơi đầy đất vây quanh nhà tù màu đỏ đang nhốt Phỉ Lệ ở bên trong, khiến cả căn phòng liền bị bao vây bởi ma pháp hệ băng lạnh lẽo.
Lợi Nhã tán thưởng nhìn Ai Phu Lâm một cái, vốn nàng chỉ định nhờ Ai Phu Lâm ra tay giúp mình ngăn Phỉ Lệ một chút, không ngờ Ai Phu Lâm lại là Ma Pháp Sư hệ băng hiếm gặp, thật là ngoài dự liệu của nàng, phải biết rằng Ma Pháp Sư hệ băng rất hiếm thấy, đại khái hơn ngàn vạn người mới xuất hiện một Ma Pháp Sư biến dị, hơn nữa lại là Ma Pháp Sư hệ băng lại cực ít, cho nên thành tựu của Ma Pháp Sư hệ băng cũng không lớn, nhưng mới vừa rồi Ai Phu Lâm tùy ý triển khai một ma pháp hệ băng, cũng không kém bao nhiêu so với Huyết cho bí kỹ của nàng.
"Phỉ Lệ, người không sao chứ?" Bởi vì Lợi Nhã biết Phỉ Lệ không thích mình gọi nàng là chủ nhân, nên Lợi Nhã đành gọi trực tiếp tên của Phỉ Lệ, thời gian Phỉ Lệ lâm vào Sát Lục Chi Đạo rất ngắn, lại thêm huyết mạch hắc ám cũng thức tỉnh không nhiều lắm. Hơn nữa Phỉ Lệ vốn là một Ma Pháp Sư quang minh, cho nên huyết mạch hắc ám cũng suy yếu không ít, vì thế chỉ cần ngoại giới tác động, Phỉ Lệ sẽ rất dễ dàng tỉnh táo lại.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta đang ở chỗ nào vậy? Lạnh quá!" Trong nháy mắt đôi mắt màu đỏ của Phỉ Lệ liền khôi phục lại màu tím, bởi vì có ma pháp tác động, nên tóc và mắt trở về màu sắc vốn có, tròng mắt chuyển động lộ ra phong tình lại một lần nữa khiến mọi người kinh hãi.
"Thiếu chút nữa liền đánh thức Sát Lục Chi Đạo, đó là cấm kỵ của Đức Cổ Lạp, về sau Phỉ Lệ phải cẩn thận chú ý tâm tình của mình, lần này bởi vì thời gian ngắn, hơn nữa thực lực của người vẫn chưa đạt tới Thần cấp, cho nên chúng ta có thể kéo người ra khỏi Sát Lục Chi Đạo, nếu thực lực của Phỉ Lệ mạnh hơn một chút nữa, đến lúc đó trừ phi có đại nhân Lạp Mạc Nhĩ đến, nếu không chúng ta chỉ có một con đường chết." Lợi Nhã nghiêm túc nhìn Phỉ Lệ, mặc dù nói không biết Sát Lục Chi Đạo đến cùng là có chuyện gì xảy ra
Thời gian trước khi tham gia huấn luyện của Đức Cổ Lạp, cũng không khó để nhận ra được lời dặn dò của bọn họ, Sát Lục Chi Đạo rất đáng sợ, nếu không thành viên của Đức Cổ Lạp cũng sẽ không yêu cầu kinh nghiệm trải qua giáo dục tần nhẫn và huyết tinh như vậy, mặc dù Phỉ Lệ không trải qua tất cả, nhưng từ cảm xúc càng ngày càng dễ dao động, xem ra chuyện huyết mạch đó quả thật rất phiền toái.
"Sát Lục Chi Đạo, chuyện gì xảy ra vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao? Mới vừa rồi không phải ta đang nhìn tấm bảng sắp xếp thứ tự hay sao? Sau đó…Đáng chết ta nhớ ra rồi, bọn họ lại dám làm Đinh Địch bị thương thành bộ dáng này, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ." Trong nháy mắt Phỉ Lệ nhớ lại thời gian vừa nãy, Đinh Địch, Đinh Địch đáng thương của nàng thế nhưng lại trở nên ủ rũ yếu ớt như vậy, hơn nữa hai chân trước của nó còn bị đánh gãy, màu sắc vương miện trên đỉnh đầu nó trở nên cực kỳ ảm đạm, nhìn một cái cũng biết là bị thương rất nặng, thậm chí ngay cả vương miện cũng không thể duy trì, làm sao Phỉ Lệ lại không tức giận cho được chứ.
"Chuyện về Sát Lục Chi Đạo, chỉ có người trong gia tộc Đức Cổ Lạp mới biết, ta cũng không rõ lắm, chỉ là Phỉ Lệ, về sau nhất định phải khống chế tâm tình thật tốt. Đinh Địch có chuyện gì xảy ra?" Lợi Nhã không hiểu nhận lấy tấm bảng sắp xếp thứ tự trong tay Phỉ Lệ, buồn bực nhìn một chút.
Nhất thời liền thấy vốn Đinh Địch đáng yêu, lúc này lại ủ rũ nằm trên đất, tứ chi hoàn toàn không thể sử dụng, cặp mắt tản ra hơi thở tĩnh mịch. Nhìn đến đây, Lợi Nhã liền hiểu tại sao Phỉ Lệ lại tức giận như vậy, mặc dù không biết rốt cuộc Đinh Địch là ma thú gì, nhưng nó thuộc về Phỉ Lệ, bất kỳ kẻ nào dám làm tức giận, nàng đều ra tay không chút do dự.
"Nếu như Đinh Địch xảy ra bất kỳ chuyện gì không may, ta bắt cả Tiêu Hồn Động phải đền." Phỉ Lệ âm trầm nói, tấm bảng sắp sếp thứ tự không phải là đồ vật chết, nó được một tên Ma Pháp Sư chế luyện ra, cho nên những vật phẩm bên trong, bao gồm cả ca cơ, đều trông rất sống động, nói một cách khác, giờ phút này trong tấm bảng sắp xếp miêu tả chân thật những thứ gì ở trong đó.
Nghe đến đây đám người Ai Phu Lâm cũng không nói gì. Mặc dù không biết Đinh Địch là cái gì? Nhưng nhìn thấy bộ dáng như muốn ăn thịt người của Phỉ Lệ, liền biết nó là một ma thú cực kỳ đáng yêu giống như một con chó nhỏ. Nên Phỉ Lệ mới kích động như thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.