Chương trước
Chương sau
Editor: Cẩm Băng Đơn.
Beta: Gynnykawai.
"Các ngươi là ai?" Phút giây mà Ô Đặc Lôi Đức thấy Phỉ Lệ, ham muốn chiếm giữ mãnh liệt liền đánh úp vào trong đầu của hắn, nhất định phải có được nữ nhân này, dù có phải trả giá cao như thế nào, cũng nhất định phải có được. Đám thị vệ chung quanh cũng nhanh chóng vây Phỉ Lệ ở giữa, dĩ nhiên bọn họ biết Ô Đặc Lôi Nhĩ muốn làm cái gì.
"Chúng ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi muốn làm cái gì? Đừng quên nơi này là Tiêu Hồn Động, cũng không phải ở nhà của các ngươi." Phỉ Lệ làm sao có thể không rõ suy nghĩ trong đầu Ô Đặc Lôi Đức chứ, nhưng giờ phút này nàng chỉ có thể trấn định đứng ở chỗ này, nếu thật sự ra tay, sẽ rất phiền toái, mặc dù thực lực của những người này không tính là rất mạnh, nhưng đối với Lợi Nhã mang theo mình thì vẫn có chút phiền toái, hơn nữa nơi này là Tiêu Hồn Động.
"Không sai, nơi này chính là Tiêu Hồn Động, tại sao các ngươi đến đây? Hay là các ngươi chính là ca cơ tham gia trận so tài lần này. Nơi này là Mai viên - chỗ ở của Ti Mị, có phải các ngươi có ý đồ gây rối hay không?" Ô Đặc Lôi Đức nhanh chóng bắt được trọng điểm, hai mắt híp lại, không ngừng dao động trên người Phỉ Lệ, đắm đuối hận không thể nuốt trọn Phỉ Lệ vào trong bụng, hai tay lại còn làm ra động tác hạ lưu với Phỉ Lệ, mà những kẻ khác bên cạnh cũng phụ họa làm các động tác giống nhau.
"Láo xược." Lợi Nhã vừa nghe thấy Ô Đặc Lôi Đức so sánh Phỉ Lệ giống ca cơ, trường kiếm trong tay hướng về phía Ô Đặc Lôi Đức, tạo thành một sát chiêu bén nhọn, đối với nàng, Phỉ Lệ là thần linh, làm sao có thể để kẻ khác vũ nhục như thế, cho nên liền quên mất quy củ của Tiêu Hồn Động, hướng về phía Ô Đặc Lôi Đức mà ra tay.
Thị vệ sau lưng vừa thấy Lợi Nhã động thủ, trong nháy mắt cũng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Ô Đặc Lôi Đức, bảo vệ hắn thật tốt.
"Dừng tay." Đúng lúc khi kiếm trong tay Lợi Nhã sắp đâm vào trên người thị vệ của Ô Đặc Lôi Đức, trong Mai viên nhanh chóng xông ra hơn mười hộ vệ, gia nhập chiến đấu, ngăn Lợi Nhã lại. Cuối cùng một nữ tử từ bên trong, đi ra hai chân thon dài, dung mạo xuất sắc, hơn nữa còn có mùi hương ngòn ngọt. Phỉ Lệ tò mò quan sát nữ tử trước mắt này. Nàng ta có mùi hương rất giống Nặc Nhi, hẳn là cùng chủng tộc, chỉ là trên người nữ tử này không có vẻ tà khí giống Nặc Nhi, mà lại cho người ta cảm giác rất nhẹ nhàng khoan khoái, nhất là hai chân thon dài kia, hấp dẫn vô hạn, một đôi chân thật đẹp.
"Ti Mị." Ô Đặc Lôi Đức thân thiết tiêu sái đến trước mặt Ti Mị, giang hai tay ra muốn ôm Ti Mị vào lòng, chỉ là ngay lập tức liền bị thị nữ đứng một bên ngăn lại.
"Thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức, xin tự trọng, tiểu thư Ti Mị không thích tiếp xúc thân thể với người khác." Thị nữ cứng rắn rút ra một thanh kiếm sắc bén, gác trước mặt của Ô Đặc Lôi Đức, ngăn trở hắn tiến thêm một bước.
"Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?" Ti Mị tò mò quan sát Phỉ Lệ phía đối diện, nàng ta còn đẹp hơn cả mình, chỉ là tại sao lại xuất hiện ở Tiêu Hồn Động, chẳng lẽ là ca cơ tham gia so tài lần này, nhưng xem cách ăn mặc, trông không giống chút nào! Nếu như chỉ là tới đây du ngoạn, tại sao lại không có thị vệ đi theo? Phải biết nơi này là Tiêu Hồn Động, nếu như không có thị vệ đi theo, rất dễ gặp chuyện không may. Dù sao kẻ có thể tới nơi này, đều là quý tộc có quyền có thế.
"Ta tên là Phỉ Lệ, ta rất thích ngươi, chúng ta kết giao bằng hữu như thế nào?" Phỉ Lệ nũng nịu đi tới trước mặt của Ti Mị, ôm chầm lấy Ti Mị, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng cọ xát mạnh lên ngực Ti Mị, sau đó còn thoài mái tựa vào ngực Ti Mị. Bộ dáng kia nhìn như thế nào cũng thấy giống một con mèo nhỏ ăn trộm được cá, trông vẻ mặt thật thỏa mãn.
Ti Mị nhất thời liền bị hành động của Phỉ Lệ hù sợ, chưa từng có người nào dám làm vậy với nàng, cho nên nàng cũng không ngờ Phỉ Lệ sẽ làm ra chuyện như thế với mình, mà đám thị nữ bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người, dù sao Phỉ Lệ cũng đẹp hơn Ti Mị mấy phần, cho nên bọn họ cũng không ngờ Phỉ Lệ lại làm như vậy, trong lúc nhất thời cả Mai viên cứ như vậy mà yên tĩnh. Mà Ô Đặc Lôi Đức lại không ngừng nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm vào nụ hoa đầy đặn trước ngực Ti Mị, một tay tuyệt đối không thể nào nắm trọn được. Mặc dù dung mạo của Phỉ Lệ xuất sắc, nhưng dù sao vẫn chỉ là tiểu nữ tử mới mười bốn tuổi, vóc người tự nhiên không thể nào sánh với Ti Mị được.
"Phỉ Lệ à? Có thể buông ta ra được không?" Ti Mị lúng túng nói, bởi vì khuôn mặt nhỏ nhắn của Phỉ Lệ còn đang áp vào ngực nàng, tay nhỏ bé còn đang ôm nàng thật chặt, nàng lại không thể trực tiếp gọi thị nữ kéo Phỉ Lệ ra được, cho nên đành phải dở khóc dở cười nói với Phỉ Lệ.
"Không thích, ôm Ti Mị rất thoải mái, mềm mềm lại thơm thơm." Phỉ Lệ trực tiếp cự tuyệt Ti Mị, liều mạng mà ôm, vẫn không chịu thả ra, còn không quên mỉm cười với mấy thị nữ bên cạnh.
Nhất thời hai mắt của đám thị nữ chung quanh Ti Mị đều phát ra ánh sáng, nụ cười của Phỉ Lệ thật sự là có lực sát thương rất lớn! Cho nên nhất thời tất cả mọi người đều đắm chìm trong nụ cười của Phỉ Lệ. Còn Lợi Nhã lại nhanh chóng đứng ở bên người Phỉ Lệ. Tiếp tục làm công việc bảo vệ của mình, về phần hành động kỳ quái của Phỉ Lệ, nàng hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào, trong khoảng thời gian này nàng đã tương đối quen với ham thích quái dở của Phỉ Lệ.
Chủ nhân hoàn toàn không có sức chống cự đối với những thứ gì đó xinh đẹp, còn thích chiếm tiện nghi bất kể kẻ đó là nam hay là nữ. Không muốn biết nếu sau này đại nhân Lạp Mạc Nhĩ mà biết có tức giận hay không. Dù sao Lạp Mạc Nhĩ đại nhân cũng quản lý chủ nhân rất chặt.
"Ti Mị, ta xem hay là ta tới giúp nàng nhé, ta giúp nàng mang Phỉ Lệ đi được không? Dù sao thời gian thi đấu ca hát cũng không còn nhiều nữa." Ô Đặc Lôi Đức giả vờ như một quý ông nói với Ti Mị, vừa nói xong liền định động thủ ôm Phỉ Lệ ra khỏi ngực Ti Mị, tính ôm đến bên cạnh mình, chỉ mới nhìn Phỉ Lệ hắn cũng đã cảm thấy cả người bốc lên khí nóng rồi, nụ cười xinh đẹp mới vừa rồi của Phỉ Lệ đã khiến tia do dự cuối cùng trong lòng Ô Đặc Lôi Đức bị phá vỡ, lúc này hắn đã đợi không kịp muốn ôm Phỉ Lệ vào trong ngực của mình mà triệt để thương yêu một phen.
"Chuyện của Tiêu Hồn Động ta, lúc nào thì đến phiên thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức ra tay rồi." Một giọng nói kiều mỵ từ phía trước chen vào, sau đó một thiếu phụ phong thái xuất sắc đi đến, hơi thở thành thục của nữ nhân, mặc dù không phải là rất đẹp, nhưng khí chất tao nhã bẩm sinh khiến không người nào có thể coi thường sự tồn tại của bà ta, hơi thở đoan trang cao quý làm cho người ta cảm thấy có một khí thế không cách nào phản bác.
"Phu nhân Nạp Sắt Lợi." Ti Mị cung kính hướng hành lễ về phía phu nhân Nạp Sắt Lợi vừa mới tới, nhưng vì Phỉ Lệ còn đang ôm khư khư nàng, cho nên trông có phần quái dị.
"Ồ! Phu nhân Nạp Sắt Lợi cũng tới sao, ta không có ý đó, chỉ là Phỉ Lệ cũng không phải người của Tiêu Hồn Động không phải sao? Hay là Tiêu Hồn Động muốn đối nghịch cùng gia tộc Lao Đốn." Ô Đặc Lôi Đức vừa thấy Nạp Sắt Lợi xuất hiện, cũng biết chuyện ngày hôm nay khẳng định không như hắn dự kiến, phải biết sở dĩ không ai dám ra tay với Tiêu Hồn Động, nguyên nhân đầu tiên đó chính là chủ nhân sau lưng của Tiêu Hồn Động là chợ đen, một nguyên nhân khác là bởi vì người nắm quyền chính là phu nhân Nạp Sắt Lợi.
Nghe đồn phu nhân Nạp Sắt Lợi là một quả phụ, nhưng không ai biết trượng phu của bà ta rốt cuộc là ai? Có không ít người muốn đánh chủ ý lên bà ta, chỉ là kết cục cuối cùng không có gì tốt, toàn bộ đều bị phu nhân Nạp Sắt Lợi đánh vào Quang Minh thần điện. Bản thân phu nhân Nạp Sắc Lợi lại có thực lực cường hãn, cho nên từ đó về sau, không ai dám gây chuyện bên trong Tiêu Hồn Động nữa, hầu hết những kẻ gây chuyện đều bị Tiêu Hồn Động diệt, thủ đoạn hết sức tàn nhẫn.
"Thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức đang uy hiếp ta sao?" Phu nhân Nạp Sắt Lợi thành thục đứng ở một bên, hai mắy nóng rực quan sát Phỉ Lệ đang ôm chặt Ti Mị, nếu như được dạy dỗ tốt, tuyệt đối còn xuất sắc hơn Ti Mị, chỉ là, khi thấy ánh mắt cảnh cáo của Lợi Nhã, nàng liền biết, Phỉ Lệ không phải người nàng có thể đụng vào, bên cạnh còn có cao thủ như vậy đi theo, tại sao lại không có bất kỳ bối cảnh nào chứ? Hơn nữa Phỉ Lệ không hề có chút hành động lúng túng nào. Khiến phu nhân Nạp Sắt Lợi cũng biết này thiếu nữ này có lai lịch rất không đơn giản.
Hầu hết nàng đều biết gia tộc nào có thiếu gia, tiểu thư nào, nhưng Phỉ Lệ lại không phải bất kỳ người nào trong bọn họ. như vậy xem ra, Phỉ Lệ là người từ bên ngoài đến, hơn nữa còn là người có bối cảnh tương đối lợi hại, chỉ có những đại gia tộc cổ xưa mới có thị nữ cấp bậc Ngụy Thần, hơn nữa còn là thị nữ rất trẻ tuổi.
"Dĩ nhiên không phải, ta chỉ là nói chơi với phu nhân mà thôi." Hai mắt Ô Đặc Lôi Đức vẫn như cũ nhìn chằm chằm Phỉ Lệ, hừ! Dù bà ta xuất hiện thì như thế nào, tình thế của Phỉ Lệ bắt buộc phải theo hắn, cho nên dù bà ta muốn ngăn cản, hắn cũng không có ý định buông tay. Hắn biết rõ thế lực của Thủ Vọng Giác, Phỉ Lệ cũng không phải người của mấy thế lực này, vì thế hắn không hề kiêng kỵ mà động thủ với Phỉ Lệ, chỉ cần thứ gì không uy hiếp đến gia tộc Lao Đốn, hắn đều sẽ trực tiếp cướp đoạt, ai cũng không thể ngăn cản. Phí Khẳng sẽ thay hắn diệt trừ bất cứ kẻ nào muốn ngăn cản hắn.
"Ồ! Vậy sao? Thì ra là thiếu gia đang nói giỡn với ta mà thôi! Ta còn tưởng rằng thiếu gia muốn cướp người của Tiêu Hồn Động chúng ta đấy, thì ra chỉ là hiểu lầm!" Phu nhân Nạp Sắt Lợi sâu xa nhìn Ô Đặc Lôi Đức, nàng hiểu rất rõ hắn, hắn không thể nào cứ để yên như vậy, người nào không biết thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức của gia tộc Lao Đốn là một tiểu nhân tính toán chi li, chỉ cần là kẻ đắc tội với hắn, hắn sẽ không bỏ qua.
"Đương nhiên là thật, ta làm sao có thể đối nghịch với Tiêu Hồn Động được chứ. Là do phu nhân đã nghĩ nhiều rồi." Ô Đặc Lôi Đức cười đùa nói, vẻ mặt giống như không thèm quan tâm, nhưng là đám thị vệ sau lưng đều quen với tính tình của hắn đều rùng mình một cái, thiếu gia đã tức giận, lần này không biết lần này là ai xui xẻo đây.
Phỉ Lệ vùi mặt trước ngực Ti Mị, hài lòng ngửi mùi hương ngòn ngọt trên người nàng ta, rất dễ chịu, không giống mùi trên người Nặc Nhi kia.
Hẳn Ô Đặc Lôi Đức cũng sẽ không từ bỏ ý đồ! Vốn đinh một lát nữa đi tìm hắn tính sổ, nhưng mà hắn tự dưng lại dâng mình đến cửa, như vậy nàng cũng không khách khí nữa. Chơi đùa một chút cũng không sao, dù sao buổi đấu giá ba ngày sau, đám người Kỳ Dương sẽ giúp mình xử lý tốt. Nàng rất hiểu tính cách của đám người Hoặc Nhiên, tuyệt đối không cho phép kẻ khác khi dễ vật sở hữu của bọn họ, lần này Khải Nhĩ Văn lại dám bắt cóc nàng khỏi ngọn núi Thác Tháp, bọn họ nhất định sẽ rất tức giận. Cho nên nàng chỉ cần từ từ chơi đùa là được rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.