(*Khụ khụ: Thực ra cái chữ hương diễm có thể nói là ướt át, nóng bỏng nhưng ta nghĩ không hợp lắm nên để vậy ^O^)
"Không biết ta đang nói cái gì ư?" Khuôn mặt chữ quốc uy nghiêm của Ba Phỉ Lạc trở nên cực kỳ dữ tợn, hai tay động một cái, bốn tia máu liền phun trào ra ngoài, toàn bộ gân tay gân chân của Nặc Nhi đều bị cắt đứt, chỉ cần máu của bộ tộc Mị Ma vẫn còn, thì cho dù chân tay có bị chặt đứt cũng sẽ tự mọc lại. Máu chính là nhược điểm của Mị Ma, nên bình thường bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép máu chảy như vậy.
Nhưng Ba Phỉ Lạc lại quá quen với đặc tính của bộ tộc Mị Ma, cho nên cố ý không để cho bộ tộc Mị Ma sử dụng thuật ẩn huyết, cưỡng chế mở ra bốn cư điểm ẩn huyết, vì vậy lúc cắt đứt gân tay cùng gân chân, máu mới phun ra ngoài, nếu không bình thường tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống như thế.
Còn chuyện lần trước ở sơn thôn Đốn Tư, toàn bộ máu trên người Nặc Nhi đều dồn ở tim, nên mới không có việc gì. Với đặc điểm này xem ra bộ tộc Mị Ma có rất nhiều điểm tương đồng với Liêu tộc, đều là dựa vào huyết mạch để kéo dài, đồng thời máu mới là vũ khí có tính sát thương lợi hại nhất của bọn họ, chỉ là Mị Ma phải dựa vào máu để dùng mị thuật và mị độc, mà Liêu tộc lại là căn nguyên của lực lượng.
(Cư điểm: Chắc là mấy mạch quan trọng để bảo vệ tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596476/quyen-2-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.