Chương trước
Chương sau
Mạc Ny Tạp và Mai Lạc ở phía dưới đang giương cung bạt kiếm, Phí La ở bên trên cũng không tốt hơn mấy, Ma Pháp Sư quyết đấu cùng chiến sĩ vốn không có lợi thế, mặc dù thực lực Phí La không thấp, nhưng vẫn chưa thực sự trải qua quyết đấu Sinh Tử, vì thế nên chân tay có chút lóng ngóng. Thi triển ma pháp cũng không thật thuận lợi, may mắn là Tạp Môn ở bên cạnh thỉnh thoảng chỉ dẫn một chút, nếu không kết quả thật đúng là khó mà nói được.
Thấy mãi mà không đánh được Phí La, Khẳng Đích cũng bắt đầu lo lắng, một Ma Pháp Sư cao cấp nho nhỏ lại đem hắn đùa bỡn hắn xoay lòng vòng, làm cho Khẳng Đích hết sức khó chịu, hơn nữa những người phía dưới đặt cược cho Khẳng Đích, cũng đã bắt đầu bất mãn, lớn tiếng chửi bậy, mà những bình luận viên ở phía trên khi thì coi thường khi thì kích động giải thích thế tấn công của hai người, trong lời nói thỉnh thoảng toát ra một tia khinh miệt với Khẳng Đích, tất cả đều làm Khẳng Đích bắt đầu nóng nảy.
Từ khi nào thì Tay mổ bụng lại bị châm chọc như vậy? Cặp mắt của Khẳng Đích lập tức trở nên đỏ bừng, Đấu Khí màu xanh cũng càng ngày càng đậm, Đấu Khí màu xanh lá cây dường như cũng hoàn toàn biến thành màu xanh, chỉ cần một chút thời gian nữa, Khẳng Đích có thể thuận lợi từ Kiếm Sĩ cao cấp cấp tám đột phá đến Kiếm Sư cấp chín. Chỉ cần có thể đạt tới Kiếm Sư cấp chín, Khẳng Đích tin tưởng hắn chắc chắn có thể sống sót mà đánh tới trận cuối cùng để dành danh hiệu Vua đấu trường. Chỉ với Huyết Kế thần kỳ của gia tộc, tất cả đều có thể.
Toàn thân Khẳng Đích đột nhiên phát ra một tầng đấu khí màu xanh nhàn nhạt, gương mặt dữ tợn, hung hăng nói: "Tên khốn khiếp, nếu ngươi không ngoan ngoãn đầu hàng, cũng đừng trách ta ra tay tàn nhẫn, vậy thì cứ để cho ta tiễn ngươi lên đường thôi, ha ha. . . . . ."
Cặp mắt lớn tràn đầy tia máu lồi lên, đầu lưỡi đỏ tươi ghê tởm liếm liếm đôi môi khô khốc, thanh đao trong tay trong nháy mắt to ra không ít, hình tượng lúc này của Khẳng Đích không có gì khác biệt với tên Đồ Tể, ánh mắt điên cuồng và khát máu. Khiến mọi người không rét mà run, hắn như vậy làm cho người ta có loại dự cảm xấu.
"Một chiến sĩ nho nhỏ còn chưa tới Kiếm Sư, đừng có quá cuồng vọng." Phí La thản nhiên nói, đột nhiên ma pháp trượng trong tay bắt đầu lóe ra tia sáng chói mắt, phóng ra một ma pháp‘ Ám Chi Thiên Mạc’ nhanh chóng bao phủ tất cả không gian xung quanh Khẳng Đích, từ từ, đẹp mắt, lão luyện, dưới ánh mắt không dám tin của tất cả mọi người, với ma pháp cấp thấp của Phí La không thể hi vọng vây khốn được Ám Chi Thiên Mạc của Khẳng Đích, những thứ ma pháp cấp thấp này mặc dù không thể gây thương tổn quá lớn đối với Khẳng Đích, nhưng cũng đủ thời gian để Phí La tập hợp lại ma pháp.
"Hừ! Kiếm Sĩ cao cấp cũng đủ để lấy mạng của ngươi." Thanh âm kêu rên của Khẳng Đích từ bên trong không ngừng truyền ra, lực công kích cũng càng ngày càng nhanh, Đấu Khí màu xanh từ trong Ám Chi Thiên Mạc không ngừng tràn ra, tấn công về phía chỗ Phí La đứng.
"Mễ Lạp Chi Châu, cũng dám đấu cùng Nhật Nguyệt Tranh Huy! Quang Chi Bào Hao." Đây là ma pháp mà Phí La kết hợp từ Ma Pháp Hệ Ám và Ma Pháp Hệ Quang có uy lực cho tới nay chưa hề xuất hiện vấn đề gì không ổn định, vốn nàng còn muốn đem không gian nguyên tố gia tăng vào thêm nữa, nhưng uy lực của Hắc Ám Ma Pháp cũng không thuần khiết hơn Quang Minh ma pháp, hơn nữa hình dạng của nó còn có thể thay đổi theo tưởng tượng của mình mà biến thành bất cứ hình dạn nào, vì thế Phí La dứt khoát mô phỏng nó thành hình dáng Thần Long mà nàng đã gặp lúc còn ở Trái đất.
Mặc dù được mệnh danh là Quang Chi Bào Hao, kỳ thật nó chính là kếp hợp của Hắc Ám Ma Pháp và Quang Minh ma pháp, cho nên biến thành màu xanh mù mịt, giống như Thanh Long hô phong hoán vũ ở trên địa cầu, dáng vẻ hết sức dữ tợn, còn tản ra một cỗ hơi thở viễn cổ, một khắc ma pháp thi triển thành công ở nơi này, đã bị không ít người nhận ra.
Mạc Ny Tạp siết chặt ghế, trực tiếp bóp tay ghế thành gỗ vụn. Sắc mặt lại càng không ngừng biến hóa, bởi vì Mai Lạc lo lắng cho Phí La ở phía trên, cho nên cũng không cảm thấy sự bất thường của Mạc Ny Tạp.
Cùng lúc đó ở mấy nơi khác trong Giác Đấu Trường, cũng xuất hiện rất nhiều người khác nhau, tất cả mọi người không dám tin nhìn phương hướng đấu trường.
"Hôm nay đấu trường có một kẻ kiệt xuất a! Kiệt Sâm, ngươi đi điều tra xem là ai? Nếu như là người của đấu trường, thì tận lực lôi kéo vào gia tộc Phượng Hoàng, nếu như thực sự không được, nhớ phải giao hảo thật tốt. Biết không?" Một lão giả trấn định ngồi trước mặt một chiến trường mô phỏng đơn giản, nghiêm túc suy tư, hướng về bóng dáng phía sau nhẹ nhàng giải thích.
"Vâng !" Nói xong bóng dáng chợt lóe rồi biến mất.
Mà ở phía tây trong căn nhà trống tối tăm có một thiếu nữ lười biếng tựa trên hòn đá, đối diện thiếu nữ là một trung niên nam tử, chính là thiếu nữ mà lúc bọn Phí La mới vào Giác Đấu Trường đã gặp qua, chẳng qua là màu tóc có chút bất đồng.
"Phía trên xảy ra chuyện gì?" Rõ ràng là một gương mặt tròn thanh tú, nhưng lại toát ra vẻ lão luyện không thiết thực, làm cho người ta cảm thấy một loại hơi thở hết sức quỷ dị, nhưng mà nam tử trung niên trước mặt cũng là một bộ dáng đương nhiên nhìn.
"Không biết, hẳn là đấu trường bên kia." Nam tử trung niên như đang có điều suy nghĩ nhìn chăm chú vào đấu trường bên kia, khi nào mà trên đấu trường lại có nhân vật lợi hại này xuất hiện, so với mấy kẻ điên năm đó cũng chỉ có hơn mà không có kém! Qủa nhiên là Giác Đấu Trường rất thâm sâu, ngay cả hắn ở nơi này mấy chục năm, vẫn chưa từng có tin tức nào có tác dụng như thế.
"Nhanh điều tra một chút, tốt nhất nên lôi kéo người như vậy đến bên chúng ta, người bên kia không có xảy ra vấn đề gì chứ! Gia tộc Ban Đức Lộc có hoài nghi gì hay không?"
"Yên tâm, tất cả đều bình thường, kẻ nắm quyền trong Huyết Sát đã chính thức trao toàn bộ quyền lực cho ta, hắn hết sức tin tưởng ta, cho nên không cần lo lắng bên này. Nặc đại nhân còn gì phân phó không" Nam tử trung niên cung kính hỏi, mặc dù không biết thân phận thật sự của thiếu nữ này, nhưng thủ đoạn của nàng hắn cũng từng nghe qua, cho nên hắn sẽ không làm chuyện bất lợi đối với mình.
"Vậy thì tốt, Nặc đại nhân cho ta một nhóm người mau chóng tìm ra chủ nhân sau lưng Giác Đấu Trường, còn có địa điểm chính xác của Phong Ấn Chi Địa."
"Vâng! Ta sẽ mau chóng hành động, nếu như không có việc gì? Ta trở về Tây phố trước đã."
"Đúng rồi, đã tìm ra người kia chưa. Ta cảm thấy hơi thở kia, cho dù ta chống lại, cũng chưa chắc có thể thắng." Tác dụng của tiếng nổ kia, thật sự là quá mạnh mẽ, ở thời khắc mấu chốt này, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.
"Ta biết rõ rồi." Sau khi nói xong, nam tử trung niên liền quỷ dị biến mất giống như lần đầu tiên, ngay sau đó bóng dáng thiếu nữ cũng biến mất trong căn phòng trống.
Lúc Phí La nói câu kia, tiếng nổ mạnh vang vọng cả núi rừng, vô số ánh mắt kinh hãi nhìn tiếng nổ mạnh mẽ vang lên ở phía dưới đấu trường.
Rầm! Rầm! Sau đó mấy tiếng vang thật lớn, cả đấu trường trong nháy mắt yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều mang bộ dáng gặp quỷ nhìn hai người trong sân, đây là sức mạnh mà con người có được sao? Dù là cấm chú cũng không được như thế!
Một cơn lốc xuất hiện, bão cát bay đầy trời, giống như Long Quyển Phong, bao quanh Khẳng Đích từ bốn phía, cuốn đi, nơi nào gió đi qua, đều để lại dấu vết thật sâu, chằng chịt giống như mạng nhện bao trùm cả lôi đài của đấu trường, ngay cả tường rào cũng không tránh khỏi, lưu lại dấu vết thật sâu, trong nháy mắt, lôi đài vốn rất kiên cố mà biến thành một đống bừa bãi.
Thật lâu sau, mọi người mới kịp phản ứng, ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm sắc mặt tái nhợt của người phía trên kia lúc này, giọt mồ hôi không ngừng nhỏ xuống trên người thiếu niên nhỏ gầy. Hiển nhiên tất cả mọi người bị công kích đáng sợ của Phí La hù sợ, bị ma pháp như vậy nện vào, cho dù là cường giả Thánh cấp cũng chưa chắc chống đỡ nổi!
Mà Khẳng Đích_ đối thủ của Phí La, hiện tại chỉ còn lại một khối than đen cháy khét, tay chân thỉnh thoảng còn co quắp một phen, Phí La cũng khiếp sợ nhìn lôi đài, không nghĩ tới uy lực của Quang Chi Bào Hao lại lớn như thế này, chỉ là cũng trả giá quá lớn rồi, sau này vẫn nên ít sử dụng nó thì tốt hơn, ma lực trong nháy mắt bị rút hết, loại cảm giác này thật đúng là khó chịu, hi vọng Tử Linh Chi Khí sẽ không thừa dịp mượn gió bẻ măng, nếu không lại thật sự không bù nổi mất, Phí La suy yếu tự giễu.
"Trọng tài có phải nên tuyên bố rồi hay không." Thanh âm Phí La đạm bạc đánh thức trọng tài đang u mê .
"A! Dạ, cuộc tranh tài này tuyển thủ Phí La chiến thắng, đồng thời chúc mừng tuyển thủ Phí La trong nháy mắt thăng cấp 15 trận thi đấu trên lôi đài." Giọng nói của trọng tài vừa vang lên, nhất thời toàn bộ người xem phía trên cũng sôi trào, bởi vì phần lớn đều đặt cược Khẳng Đích chiến thắng, nhưng mà Phí La lúc này hưng phấn cầm tấm ngân phiếu ra vào thật mỏng trong ngực, lần này phát tài rồi!
Phí La cũng đã biết đến sự tồn tại của đánh cược từ trước, vì thế nàng không chút do dự vơ vét toàn bộ gia tài của Mai Lạc, còn có tài sản trên người nàng, toàn bộ đều cược ở trên người nàng, phải biết tỉ lệ đặt cược của nàng và Khẳng Đích là 6:1, Phí La cược một vạn, như vậy hiện tại nàng có thể thu hồi 60000, nghĩ đến sắp có được tài phú, cặp mắt màu xanh lá cây kia của Phí La nhất thời biến thành một vầng trăng khuyết. Lập tức có thể mua rất nhiều mứt hoa quả!
Vốn là tính định đi dạo đại lục Phi Long một chút, để biết thêm kiên thức về đất đai phong thổ văn hóa, nhưng việc quan trọng nhất vẫn là đề cao thực lực, cho nên Phí La chỉ đành phải lặng lẽ hướng về phía những thứ đồ tốt kia mà chảy nước miếng. Chẳng qua nàng cũng không ngờ đến uy lực của Quang Chi Bào Hao lại lớn như vậy, xem ra sau này có tuyệt chiêu bảo vệ tánh mạng rồi. Ma Long pháo thật ra cũng không tồi, chỉ là chưa điêu luyện, nên hao phí ma lực quá nhiều.
"Phí La, ngươi không sao chớ!" Mai Lạc nhanh chóng đi tới bên người Phí La, nhìn thấy Phí La cười khúc khích, chẳng lẽ bị đánh thành đần độn!
"Khụ khụ. . . . . . Không có việc gì, chỉ là toàn bộ ma lực hết sạch, nghỉ ngơi mấy ngày lại không sao đâu?" Phí La dùng sức vỗ vỗ bả vai Mai Lạc.
Bóng dáng của Mạc Ny Tạp cũng xuất hiện, tò mò quan sát Phí La, lúc trước nếu nàng không nhìn lầm, ma pháp kia hẳn là kết hợp từ Ma Pháp Hắc Ám và ma pháp Quang Minh, chẳng lẽ tiểu tử này là đồng thể Quang Ám. Ánh mắt không có ý tốt ra sức nhìn Phí La chằm chằm.
"Mạc Ny Tạp, chẳng lẽ ngươi có tình ý gì đối với ta!" Phí La cẩn thận che giấu thân thể nhỏ bé của mình, ánh mắt của Mạc Ny Tạp thật sự là quá kinh khủng.
"Ngươi nói cái gì? Người nào có tình ý đối với ngươi, chỉ với thân thể này của ngươi." Mạc Ny Tạp hổn hển quát, tiểu tử này trời sanh có bản lãnh tức chết người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.