Chương trước
Chương sau

" Phỉ Lệ, ngươi không sao chứ?" Lạp Mạc Nhĩ vừa thấy Phỉ Lệ liền nhanh chóng đi tới, các lão sư khác bên cạnh thì đều mang bộ dáng kinh ngạc, viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ từ lúc nào mà quan tâm đến một người như vậy? Phải biết Lạp Mạc Nhĩ rất ghét nữ nhân, kể cả sư muội của hắn lúc trước đều là mang bộ dáng lạnh như băng, từ lúc nào mà trở nên chủ động quan tâm như vậy.
"Không sao, nhưng ta không có đảm bảo là ngươi không có chuyện." Phỉ Lệ bất mãn nhìn chằm chằm Lạp Mạc Nhĩ, hừ! Còn nói Học Viện Ma Pháp Phi Long tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may, nàng thiếu chút nữa không về được, nếu không phải là bọn Chiêm Sâm lần này chỉ là nhắm đến tiền thuê kếch xù, nếu gặp phải đoàn thợ săn lợi hại khác thì cái mạng nhỏ của nàng sẽ không giữ nổi.
"Ta, ta..." Lạp Mạc Nhĩ bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi của mình, hắn biết tiểu quỷ này không dễ chọc mà, cho nên nếu thực sự như vậy thì sẽ không lưu lại mặt mũi cho hắn, không nhìn thấy mấy lão sư và học sinh đều mang dáng vẻ gặp quỷ nhìn bọn hắn chằm chằm sao?
"Ngươi gặp phải phiền toái sao?" Tử La Khinh Doanh vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng Phỉ Lệ, khẳng định nói. Một đôi mắt đặc biệt lóng lánh màu mâu hiện rõ sự tài chí, nói chủ nhân bất phàm.
"Vậy thì sao, việc này hình như không có quan hệ với gia tộc Lâm Phong thì phải? Hay là ngươi chính là hung thủ đứng sau lưng?" Lời nói Phỉ Lệ sắc bén đáp lại lời của Tử La, đối với cặp mâu quỷ dị, nàng luôn có cảm giác tất cả đều bị nhìn thấu, tất cả đều bị phơi bày ra trước mắt mọi người, điều này làm cho Phỉ Lệ rất khó chịu.
"Ta nói rồi ngươi sẽ cần ta trợ giúp, ta sẽ tuyệt đối không làm tổn thương ngươi." Tử La lo lắng giải thích, nàng không muốn Phỉ Lệ hiểu lầm mình, làm như vậy cũng không có chỗ tốt gì đối với nàng.
"Oh! Vậy thì chứng minh đi! Tìm được hung thủ thật sự, ngươi hiểu ý của ta." Phỉ Lệ nhanh chóng đi qua trước mặt Tử La, lưu lại cho Tử La bộ mặt thâm trầm và kiên quyết.
"Có cần ta làm gì không?" Lạp Mạc Nhĩ nhìn Phỉ Lệ, hắn rất tò mò về mối quan hệ giữa Tử La và Phỉ Lệ, gia tộc Lâm Phong là một đại gia tộc, có thể biết trước được tương lai, là quý tộc vô cùng nổi danh trên đại lục, là một gia tộc bị nguyền rủa, do có năng lực dự đoán trước nên tuổi thọ của nhất tộc bọn họ chỉ bằng một nửa người bình thường, thậm chí còn ngắn hơn.
"Sau khi nghi lễ kết thúc, hãy giữ tất cả mọi người lại, người của ta sẽ xuất thủ." Phỉ Lệ suy tư trả lời, để tất cả những người khả nghi lưu lại để Chiêm Sâm có thể dựa vào mùi vị tìm kiếm.
"Ngươi có thể tìm được hung thủ?" Lạp Mạc Nhĩ không hiểu hỏi, hắn biết nếu không tìm được hung thủ, gia tộc Đức Cổ Lạp sẽ không để yên. Có người có thể tiến vào Học Viện Ma Pháp Phi Long để ám sát thì hung thủ nhất định là học sinh trong học viện, gia tộc nào cũng không chấp nhận con cháu mình bị kẻ thù ám sát nguy hiểm, bởi bọn họ không thể mạo hiểm như vậy.
"Đây là chuyện của ta, ngươi chỉ cần giữ bọn họ lại là được rồi, việc ta bị ám sát ngươi sẽ không tiết lộ ra ngoài chứ!" Phỉ Lệ nghiêm túc hỏi, nếu thật sự công khai, hung thủ sẽ cũng không dám đi ra.
"Sẽ không." Lạp Mạc Nhĩ lắc đầu cười khổ, nếu công khai chuyện như vậy, Học Viện Ma Pháp Phi Long sẽ lập tức bị các đại gia tộc và các thế lực lớn vây công. Cho dù Học Viện Ma Pháp Phi Long là đệ nhất học viện trên đại lục nhưng sẽ không chống đỡ nổi các đại thế lực vậy công.
"Vậy thì tốt." Phỉ Lệ thu cặp mắt lại, nhanh chóng đi về phía sau đài.
"Hiện tại bắt đầu phát thưởng cho các tân sinh trong cuộc so tài lần trước, bọn họ theo thứ tự là Phỉ Lệ, Y Lạp Hạ Nhĩ, Khiết Tây Tạp, Lợi Nhã, Phú Lực Lai, Đa Mễ Bác Đắc, Phỉ Bỉ, Tử La, Lạc Khắc, Lan Bá Đặc. Phỉ Lệ hưởng thụ đãi ngộ mang màu vàng kim, Y Lạp Hạ Nhĩ là màu bạc, Khiết Tây Tạp còn lại là màu đồng, còn lại là các phần thưởng do các lão sư phân phát sau." Sau khi lão sư vừa dứt lời, thân thể phiêu dật của Phỉ Lệ đã trong nháy mắt hiện ra ở giữa đài, mà ở góc khuất nhất giữa quảng trường một bóng dáng nhỏ gầy đột nhiên cứng đờ, trên mặt lộ ra vẻ mặt không dám tin, ngay lúc đó thân thể nhỏ gầy liền ra khỏi chỗ ẩn náu, hòa nhập vào đám người giữa quảng trường.
Phỉ Lệ mang Chiêm Sâm ở bên cạnh mình, dừng ở trước mặt Khiết Tây Tạp, quay đầu hướng về Chiêm Sâm gật đầu, Chiêm Sâm thân thể nhanh nhẹn xuất hiện ở trước người Khiết Tây Tạp, ở chung quanh Khiết Tây Tạp ngửi nhẹ rồi nhanh chóng lùi về sau lưng Phỉ Lệ, khẽ lắc đầu mấy cái. Mà An Đức Lỗ liều mạng nắm lây Khuếch Nhĩ Phúc bên cạnh, hắn biết nếu người của gia tộc Đức Cổ Lạp phát hiện ra Khiết Tây Tạp mua người ám sát Phỉ Lệ, vô luận thiên phú Khiết Tây Tạp có cao bao nhiêu, hoặc phía sau có chút thực lực, cũng sẽ bị người của gia tộc Đức Cổ Lạp giết không tha, đây chính là tác phong của gia tộc Đức Cổ Lạp cường hãn.
"Không sao, đứa bé Khiết Tây Tạp kia sẽ không làm chuyện như vậy." Khuếch Nhĩ Phúc nhẹ giọng an ủi bằng hữu của mình, bọn họ đã nhận được lời tố cáo của Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch, toàn bộ Lão sư cao tầng trong học viện đều bị kinh động, nếu thực sự thành viên trực hệ của gia tộc Đức Cổ Lạp gặp chuyện không may, họ nhất định sẽ làm ra hành động trả thù điên cuồng, nhưng trước khi chuyện kia xảy ra thì hung thủ sẽ phải trả giá đắt.
Lạp Mạc Nhĩ tiếp tục giữ vững trầm mặc, bất luận kết quả là gì, hắn cũng không thay đổi được, tâm tư Phỉ Lệ so với tám năm trước càng thêm thần bí và khó đoán, nhưng như vậy mới thú vị, hắn sẽ ở bên người nàng chứng kiến nàng lớn lên.
"Ngươi có ý gì?" Khiết Tây Tạp buồn bực nhìn hành động khác thường của Phỉ Lệ, những người ở xung quanh cũng đều bị Chiêm Sâm truy tung mùi vị, đều mang vẻ mặt khó hiểu nhìn Phỉ Lệ, tựa hồ bất kỳ chuyện gì liên quan đến nàng đều trở nên quỷ dị và thần bí, nhưng tất cả đều là chuyện đương nhiên.
"Có người muốn cùng ta chơi trò tìm người, không tìm được sẽ chết mà tìm được cũng sẽ chết, chúc mừng ngươi đã thông qua." Phỉ Lệ tùy ý nhún hai vai, An Đức Lỗ ở phía dưới thở phào nhẹ nhõm, hoặc giả ngay cả Phỉ Lệ không hiểu rõ thực lực chân chính kinh khủng của gia tộc Đức Cổ Lạp, nhưng bọn họ lại biết. Cũng chính bởi vì vậy, mới có thể càng cảm thấy đáng sợ, càng cảm thấy tim đập nhanh.
"Có ý gì?" Khiết Tây Tạp buồn bực nghe Phỉ Lệ giải thích, bất quá vẫn cảm nhận được một tia sát khí hung ác ở bên ngoài, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
" Ý tứ chính là ngươi và người trong gia tộc ngươi tánh mạng được bảo toàn." Tử La khéo léo tiêu sái đến sau lưng Phỉ Lệ, tuyên cáo mình nguyện ý thần phục, đồng thời có thân phận giống Lợi Nhã, cùng Lợi Nhã đứng chung một chỗ.
"Ngươi định làm gì ta?" Khiết Tây Tạp nhanh chóng rút Khoan kiếm bên hông ra, bộ dáng chuẩn bị chiến đấu, cảnh giác nhìn Phỉ Lệ, mà trên đài lúc này phần lớn mọi người đều đứng ở phía sau Phỉ Lệ, còn sót lại mấy người khác đứng ở bên ngoài, giữ thái độ trung lập, có thể tiến vào Học Viện Ma Pháp Phi Long các con em con em quý tộc sớm đã được truyền bá rất nhiều tư tưởng, người không thể đắc tội thì nhất định phải tiếp cận người đó, đây đều là môn học bắt buộc trong chương trình học.
"Không, phải nói là ngươi đã làm gì đối với ta, ta mới có thể đối với ngươi làm cái gì, Chiêm Sâm hành động đi! Cả quảng trường đã bị phong tỏa, tuyệt đối sẽ không có người chạy ra ngoài, hơn nữa ta dám khẳng định nhất định ở bên trong." Phỉ Lệ trực tiếp đẩy Khoan kiếm của Khiết Tây Tạp ra, đến bên người Phú Lực Lai nói: "Ta muốn xây dựng một thế lực mới, nếu có thể, hoan nghênh gia nhập." Phỉ Lệ nghiêm túc nói. Các học viên trong Học Viện Ma Pháp Phi Long đều có thể xây dựng thế lực dành riêng ình, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thực lực cường hãn và vượt qua nhiều thử thách
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.