Chương trước
Chương sau

"Có vài người vĩnh viễn không thể nào vượt qua sao? Phỉ Lệ thật sự lợi hại như vậy sao? Ta thật sự rất tò mò." Hai mắt của Y Lạp Hạ Nhĩ nóng rực nhìn chằm chằm bản báo cáo trên tay, không phải Khiết Tây Tạp liều lĩnh, mà là quá mức tự tin. Nàng chính là người mà Tử La nói sao? Là người làm cho Tử La phải tâm phục khẩu phục ư?
Gia tộc Đằng Lãng và gia tộc Lâm Phong là bạn tốt rất nhiều thế hệ cho nên Y Lạp Hạ Nhĩ rất hiểu gia tộc Lâm Phong cũng vô cùng hiểu rõ sự kiêu ngạo của Tử La.
Từ mười mấy năm trước Tử La đã công khai nói với gia tộc Lâm Phong: chủ nhân của nàng xuất hiện rồi, nàng rất nhanh sẽ rời khỏi gia tộc Lâm Phong đi theo chủ nhân, đồng thời sẽ giúp cho gia tộc Lâm Phong đi theo bước chân của chủ nhân.
Y Lạp Hạ Nhĩ trấn định đứng trước mặt Phỉ Lệ, mầy lần trước đều đứng rất xa nhìn Phỉ Lệ, cảm thấy bộ dạng của nàng quả thật không tệ, nhưng hôm nay đứng cùng nàng trên vũ đài, Y Lạp Hạ Nhĩ mới chính thức cảm nhận được sự kinh ngạc, đẹp như vậy,xinh đẹp xuất trần, xinh đẹp thoát tục, có lẽ mấy năm tiếp theo dù là Đệ Nhất mỹ nhân Đế Á và An na của đại lục đều không thể so sánh bằng! Mà đây là cảm giác khi nàng vẫn còn mang mặt nạ, Y Lạp Hạ Nhĩ đột nhiên phát hiện, nếu Phỉ Lệ không mang mặt nạ vậy sẽ tạo ra phong tình gì.
Kinh ngạc nửa ngày, Y Lạp Hạ Nhĩ thu lại suy nghĩ của mình rất nhanh.
"Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp, mới sinh ra đã bắt đầu ngủ say, bốn tuổi mới tỉnh dậy, lại một lần nữa biến mất trước mắt mọi người, trong tám năm đó ta rất tò mò là ngươi đã đi nơi nào, thật sự lại một lần nữa lâm vào ngủ say sao?" Y Lạp Hạ Nhĩ sắc bén nói, đôi mắt tràn đầy nhưng tia giảo hoạt, tuyệt đối sẽ không phải ham võ như mạng giống như bên ngoài đồn đại, tuyệt đối là cao thủ giả trư ăn thịt hổ , nếu ngươi thật sự tin vào bề ngoài thật thà của hắn thì cuối cùng ngươi nhất định là người thua.
"Ngươi còn thông minh hơn so với tưởng tượng của ta, gia tộc Đằng Lãng của ngươi đã từng bị ngươi lừa gạt chứ!" Phỉ Lệ buồn bực trừng mắt nhìn Y Lạp Hạ Nhĩ, không thể tưởng tượng được hôm nay chính mình lại gặp phải đối thủ, giống như nhau đều thích giả trang thành người yếu, hơn nữa còn đồng dạng là cao thủ.
" Không phải đều giống nhau sao? Mỗi người đều lưu lại ình con bài chưa lật, ta cũng thế." Y Lạp Hạ Nhĩ tiếp tục đá "quả bóng" trở về, mà mọi người phía bên ngoài đều lọt vào trong sương mù, bởi vì căn bản không nghe ra hai người Phỉ Lệ rốt cuộc đang nói cái gì.
" Ta và ngươi hôm nay cùng tỉ thí đi, nếu ta thắng ngươi phải đáp ứng giúp ta ba điều, ngược lại nếu ta thua thì ta cũng đáp ứng với ngươi ba điều, thế nào?" Phỉ Lệ hưng phấn nhìn chằm chằm Y Lạp Hạ Nhĩ. Đây là lần đầu tiên trên đại lục Phỉ Lệ gặp một người ngang sức với nàng, nếu như lúc trước là sự thưởng thức đối với Phú Lực Lai thì hiện tại đối với Y Lạp Hạ Nhĩ lại xuất phát một loại kính trọng đối thủ.
"Nga! Đối với ta cũng không có chỗ không tốt gì vậy thì quyết định như thế đi!" Ánh mắt của Y Lạp Hạ Nhĩ khẽ nhếch lên, hắn không ngờ Phỉ Lệ lại đưa ra cá cược như vậy, cho dù gia tộc Đức Cổ Lạp là gia tộc ẩn sĩ nhưng là đại gia tộc có thực lực rất cường hãn. Nếu như mình thắng, thì ba điều kiện kia đối với gia tộc Đằng Lãng của hắn đều là không có tổn hại gì.
"Không có chỗ xấu gì phải không?" Phỉ Lệ vẫn như không có việc gì nói, nàng biết Y Lạp Hạ Nhĩ nhất định sẽ đồng ý bởi bọn họ đều cùng một loại người, thích khiêu chiến, đồng dạng cuộc sống mạo hiểm rất kích thích nha!
"Ta đáp ứng." Y Lạp Hạ Nhĩ vừa dứt lời, ma pháp hệ thủy ngay lập tức liền ném tới Phỉ Lệ, hoàn toàn không để ý cái gì gọi là phong độ thân sĩ, bởi vì chỉ cần là người đủ mạnh thì thực lực của Y Lạp Hạ Nhĩ trong mắt họ không có ảnh hưởng gì, lịch sử là do ngươi viết ra nếu ngươi chính là anh hùng.
"Quang chi thủ hộ."
Những người bên dưới kinh ngạc nhìn hai người đang đấu võ. Ma pháp cấp thấp không giống như lúc trước mà bao phủ toàn bộ sân đấu, đồng thời cũng khiến cho không ít tân sinh vỡ lẽ, thì ra ma pháp cũng có thể dùng như vậy, không phải là cứ cứng nhắc phóng ra trực diện.
Phỉ Lệ vừa quang minh chính đại công kích Y Lạp Hạ Nhĩ bằng ánh sáng bắn về phía trước đồng thời len lén đem Ám hệ ma pháp 'choáng' chậm chạp công kích Y Lạp Hạ Nhĩ từ phía sau, mà Y Lạp Hạ Nhĩ cũng không chịu yếu thế đem ma pháp hệ Phong kết hợp ma pháp hệ thủy, không chỉ nâng cao tốc độ ma pháp còn đem hai hệ ma pháp kết hợp rất hiệu quả, Thủy đạn tiếp nối Phong nhận, bí mật bên trong Phong Nhận mang theo gió phá thuật. Trong nhất thời mọi người đang xem phía dưới ngạc nhiên mãi, thực cảm thán hai ngươi có lực tương tác ma pháp và lực khống chế ma pháp biến thái.( chú thích : Phong Nhận là các lưỡi gió có sức sát thương cao, thường hình lưỡi liềm)
"Xin Phong Thần lắng nghe tín đồ thành kính của ngài, Cuồng Phong thuật." Y Lạp Hạ Nhĩ nắm lấy cơ hội, tung ra ma pháp cao cấp hệ Phong_Cuồng Phong thuật, mà bên trong là Thủy Nhận và Phong Nhận kết hợp với nhau, chỉ cần Phỉ Lệ sơ sẩy một chút, sẽ bị cuốn vào gió xoáy, dẫn đến bị thương mất sức cử động.
" Thánh Quang thủ hộ." Phỉ Lệ ung dung thi triển ra một cái Thánh Quang thủ hộ, nhưng Thánh Quang thủ hộ cao hơn quang chi thủ hộ một bậc, quang chi thủ hộ là ma pháp trung cấp mà Thánh Quang thủ hộ là ma pháp cao cấp thứ thiệt.
Mọi người phía dưới và Y Lạp Hạ Nhĩ đều khẩn trương nhìn chăm chú vào nơi Cuồng Phong quét qua, tìm kiếm thân hình Phỉ Lệ, màn khói dày đặc bắt đầu biến mất dần dần, một bóng dáng xinh đẹp không chút thương tổn đứng tại chỗ mà ngay cả một ít vạt áo cũng không bị xé rách.
"Ta biết ngay là ma pháp như vậy sẽ không cách nào làm tổn hại tới ngươi mà." Y Lạp Hạ Nhĩ tùy ý thổi tro bụi gắn trên vai, bất đắc dĩ nhún vai, nghiêm túc giơ ma pháp trượng màu đen lên.
"Ngay cả tầng bảo vệ bên ngoài mà ma pháp không phá được, vẫn là ngươi nên dùng thực lực chân chính của mình đi!" Phỉ Lệ tao nhã phất phất tro bụi không tồn tại trên người, giọng mỉa mai nhìn Y Lạp Hạ Nhĩ.
" Kế tiếp ta sẽ sử dụng áp súc ma pháp do mình tổng hợp, ngươi cũng nên cẩn thận bởi ngay cả chính ta cũng chưa hoàn toàn khống chế nó." Y Lạp Hạ Nhĩ cẩn thận hướng về phía Phỉ Lệ nói, tay trái cẩn thận khống chế ma pháp của mình, đầu tiên là Phong Hệ chậm rãi rót vào Thủy Hệ, tầng ngoài cùng là tầng ma pháp hệ Thủy mỏng manh_ Thủy Long công kích, mà bên trong chính là Cuồng Phong thuật vừa được sử dụng.
Lợi dụng sức gió cường hãn bắt đầu chuyển động khiến cho nước phía bên ngoài ngày càng mỏng, cuối cùng biến thành một viên Thủy Tinh Cầu sáng chói, uy áp khủng bố từ viên Thủy Tinh Cầu nho nhỏ nhàn nhạt tản ra bên ngoài. Mà lão sư trọng tài trong sân cũng đã vận khởi ma lực của bản thân, các lão sư phía bên ngoài ra hiệu, yêu cầu tăng cường ma pháp phòng hộ vũ đài.
Mà bên Phỉ Lệ cũng không đứng ngốc ở đó, đồng dạng đem quang hệ ma pháp và ám hệ ma pháp kết hợp, chỉ là không phải nén thành quả cầu ma pháp mà hình thành một tầng bạch quang nhàn nhạt xung quanh áo giáp lộ ra vẻ sáng chói dị thường, hắc bạch xen lẫn Quang Ám nguyên tố chặt chẽ được xếp chung một chỗ, đem cả người Phỉ Lệ tôn lên vẻ cao quý và tao nhã mà thần bí.
Mọi người bên ngoài đã chết lặng khi nhìn hai người bên trong, thì ra ma pháp cũng có thể dùng như vậy, tuy rằng cách một tầng phòng hộ bên ngoài, họ đều cảm nhận được lực lượng ma pháp Thủy Tinh Cầu trong tay Y Lạp Hạ Nhĩ cuồng bạo mức nào, Phỉ Lệ thật sự có thể ngăn cản được sao?
"Phong Long bạo." Ma pháp trượng trong tay Y Lạp Hạ Nhĩ phóng ra ma pháp, sau khi phóng xuất ra thì vô lực ngồi dưới đất, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt bị mồ hôi che kín, nhưng hai mắt nóng rực thì vẫn nhìn nơi Phỉ Lệ đứng, hắn tò mò Phỉ Lệ sẽ đối phó như thế nào, một chiêu này của hắn đã dốc hết sức lực, tuy rằng không phải là hết sức hoàn mỹ, nhưng uy lực tuyệt đối không nhỏ.
Phỉ Lệ đợi đến trước lúc ma pháp phóng xuất xong mới bắt đầu ngâm tụng, dù sao Phong Long bạo của Y Lạp Hạ Nhĩ mình vẫn có thể đón nhận được, nhưng ảnh hưởng của nó thì tuyệt đối không thể khinh thường, vì thế Phỉ Lệ bắt đầu vận dụng khôi giáp bảo vệ toàn thân, nàng muốn toàn thắng, muốn cho hắn thua tâm phục khẩu phục.
"Hư độ không gian." Đây là Phỉ Lệ căn cứ cấm chú không gian, không gian Phong Bạo mà cải tạo một cái lá chắn ngụy không gian, cũng không có không gian Phong Bạo có lực sát thương lớn như vậy nhưng đối phó với Phong Long bạo của Y Lạp Hạ Nhĩ thì dư dả.
Mọi người đều yên lặng ngồi tại chỗ, tất cả hô hấp đều ngừng lại, chậm rãi chờ đợi kết quả cuối cùng.
Một giây trôi qua.
Hai mươi giây trôi qua.
Lão sư trọng tài hết sức tìm kiếm bóng dáng Phỉ Lệ bên trong hòn đá, cuối cùng bất đắc dĩ tuyên bố: "Y Lạp Hạ Nhĩ thắng."
"Lão sư người xác định?" Ngay lúc tất cả mọi người thất vọng biết kết quả cuối cùng thì một thanh âm sắc bén truyền vào tai mọi người.
"Ở nơi nào?" Mọi người tò mò tìm kiếm bóng dáng Phỉ Lệ, đột nhiên có một giọng nam cả kinh kêu lên: "Mau nhìn, ở phía trên, giữa không trung." Tầm mắt mọi người nhẹ nhàng đi lên, chăm chú nhìn Phỉ Lệ chậm rãi hạ xuống, như cũ không bị thương tổn chút nào, mà ngay cả Y Lạp Hạ Nhĩ cũng mang bộ dáng không thể tiếp nhận.
"Còn muốn đánh sao? Y Lạp Hạ Nhĩ." Phỉ Lệ nhẹ nhàng tiêu sái tiến đến trước mặt Y Lạp Hạ Nhĩ.
"Ta thua." Y Lạp Hạ Nhĩ cúi đầu nhận thua, ngay cả chiêu thức mạnh nhất của mình mà vạt áo của người ta cũng không đụng tới, việc này làm Y Lạp Hạ Nhĩ đả kích rất lớn.
"Tân sinh thi đấu khiêu chiến lần này quán quân cuối cùng là Phỉ Lệ, ba ngày sau cử hành nghi thức trao giải."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.