Chương trước
Chương sau

“ Đối thủ của ngươi là ta, Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp.”
Phỉ lệ vừa bước lên võ đài, đã không thua kém đứng trước mặt Khiết Tây Tạp. Một bên là đại tiểu thư của gia tộc ẩn sĩ, một bên là tôn nữ của viện trưởng học viện Vũ kỹ , tất cả mọi người tò mò thưởng thức một màn đẹp mắt.
Phỉ Lệ thần bí cao quý kia chưa từng tháo mặt nạ màu bạc, làm mọi người si mê không dứt, Khiết Tây Tạp thì cuồng dã,thân hình hỏa bạo sớm đã trưởng thành trở lên mềm mại khêu gợi,kết hợp với nụ cười quyến rũ trên mặt. Hai người không kém nhau bao nhiêu, rõ ràng là mỗi người một vẻ, bất chợt làm cho trước mắt mọi người chung quanh lâm vào sáng ngời.
" Chào ngươi! Ta là Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp, chúng ta có thể kết giao bằng hữu không?" Phỉ Lệ đi qua trước mặt Khiết Tây Tạp, đi thẳng tới trước mặt Phú Lực Lai, việc này làm tiểu nam sinh cảm thấy ngại ngùng. Phú Lực Lai tướng mạo không quá anh tuấn, nhưng lại tản ra một khí chất nho nhã, dáng vẻ thư sinh , làm cho người ta vừa thấy liền hết sức thoải mái. Quả nhiên không sai, trong lòng Phỉ Lệ nhẹ giọng tán thưởng nói.
" Chào ngươi, ta là Phú Lực Lai Mai Căn." Phú Lực Lai hiển nhiên không nghĩ tới Phỉ Lệ lại đi đến trước mặt của mình,trong suy nghĩ của hắn, Phỉ lệ tựa hồ xa không thể với tới. Bởi vì thời điểm các tân sinh khảo nghiệm, Phú Lực Lai đứng ở xa xem Phỉ Lệ, lúc ấy Phú Lực Lai đã bị khí chất thần bí mà lại tươi mát linh hoạt háp dẫn, nhưng Phú Lực Lai cũng không có hỏi tới tên tuổi và thân phận của Phỉ Lệ, bởi hắn biết, cô gái thần bí này nhất định sẽ xuất hiện một lần nữa ở Phi Long Ma Pháp Học Viện .
Nhưng hắn thật không ngờ, lần gặp tiếp theo cô gái thần bí lại trở thành tân sinh có thành tích cao nhất xuất hiện trước mắt mình, tại thời điểm đó Phú Lực Lai căn bản không có dũng khí dám đề cập việc tiến lên chào hỏi.
"Ngươi không nghe được lời của ta sao?" Khiết Tây Tạp cường ngạnh kéo Phú Lực Lai đang lộ vẻ mặt đỏ bừng, coi như lời tuyên cáo thắng lợi của mình, nghiêm túc nhìn vào “kẻ cướp” đối diện.
"Khiết Tây Tạp Phải không?" Ánh mắt Phỉ Lệ phòng bị nhìn Khiết Tây Tạp, có lẽ ngay cả chính Khiết Tây Tạp cũng không biết vì sao mình lại làm ra hành động động theo bản năng như vậy . Trong nháy mắt Phỉ Lệ nhẹ nhàng tiến sát bên người Khiết Tây Tạp nói: "Ngươi thích hắn sao? Ngươi thật sự đánh thắng được ta sao?"
Khiêu khích, tuyệt đối trắng trợn khiêu khích.
Sau khi Phỉ Lệ rời đi, gương mặt quyến rũ của Khiết Tây Tạp khi thì đỏ bừng, khi thì xanh mét, đan xen xấu hổ và phẫn nộ, Phú Lực Lai có tâm tư đối với Phỉ Lệ sao nàng không biết, bọn họ là bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đây là lần đầu tiên Phú Lực Lai có hảo cảm và yêu thích một người khác phái, Khiết Tây Tạp sao có thể không bất an được.
" Muội vừa nói gì vậy?" Bảo Địch và Phỉ Khắc Tư cùng tò mò nhìn Phỉ Lệ, thân là đệ tử chân truyền của An Đức Lỗ, bọn họ cũng không lạ gì thái độ kiêu ngạo và rất nóng nảy của Khiết Tây Tạp, nhưng Khiết Tây Tạp xuất hiện vẻ mặt như vậy thì mới gặp lần đầu tiên.
" Bí mật." Phỉ Lệ lắc đầu cười thần bí, đi lên phía trên rút thăm, từ chối tiết lộ bí mật vừa rồi.
"Ba người mạnh nhất trong Học Viện Ma Pháptiếp tục thi đấu, trận đầu tiên là Phỉ Lệ đấu với Khiết Tây Tạp học viện Vũ Kỹ." Lão sư trọng tài công bố danh sách các tân sinh thi đấu trong 3 người mạnh nhất. Thân pháp nhẹ nhàng của Phỉ Lệ cùng với thực lực thần bí khó lường làm cho các đệ tử tò mò mãi, mấy lần trước xuất thủ thi đấu quá mức nhẹ nhàng, mà trận thi đấu của Lợi Nhã và Đức Cố Trại lần trước thực lực của Phỉ Lệ thi triển ra làm tim mọi người đập nhanh không thôi, lại làm cho họ càng tò mò về thực lực chân chính của Phỉ Lệ hơn.
Khiết Tây Tạp đấu với Phỉ Lệ, còn Y Lạp Hạ Nhĩ phải trực tiếp thi đấu với tuyển thủ phục sinh khác, chỉ cần Y Lạp Hạ Nhĩ chiến thắng một trong các tuyển thủ phục sinh, những tuyển thủ phục sinh kia sẽ không thể tiếp tục khiêu chiến với ba người mạnh nhất, ngược lại, tuyển thủ phục sinh có thể tùy ý khiêu chiến với tuyển thủ mình muốn. ( tuyển thủ phục sinh: là những người đã thua từ trận đấu trước đó mn, theo ta hiểu là như vậy -_-)
"Y Lạp Hạ Nhĩ thi đấu với tuyển thủ Tử La, trên sân thứ 2."
Thanh âm của Lão sư phát ra một lần nữa, đám người Phỉ Lệ trực đi thẳng đến sân thi đấu của mình, về phần các tuyển thủ phục sinh không có nhận được phản ứng lớn, dù sao phần lớn mọi người đều chú ý đến trận đấu của tân sinh giành hạng nhất, xem thắng lợi cuối cùng là thuộc về ai. Hơn nữa Phỉ Lệ và Khiết Tây Tạp là hai người đứng hàng đầu trong bảng mỹ nữ của học viện, tự nhiên có lực hấp dẫn lớn đối với các Lão sư.
" Vị trí đứng đầu các tân sinh là của ta."Khiết Tây Tạp phẫn nộ nhìn Phỉ Lệ, nàng không ngờ bằng vào thiên phú của mình nhưng ở trong cuộc khảo nghiệm tân sinh lại chỉ đứng ở hàng thứ tám, điều này khiến Khiết Tây Tạp không thể không bộc lộ hết bản lĩnh của mình, vốn là nàng tính chờ đến lúc tiến vào Địa bảng mới thể hiện thực lực chân chính nhưng không ngờ phải bộc lộ ra sớm hơn dự định.
" Ngươi có thực lực ấy sao?"Phỉ Lệ nhịn xuống sự kích động đối với sự phách lối trắng trợn của Khiết Tây Tạp, thực lực Kiếm sĩ cao cấp mà lại cư xử bừa bãi, cái danh ngực to mà ngu ngốc thật là xứng với nàng. Thân thể được chiều chuộng quá mức nên mới 13 tuổi đã có sự ngạo mạn như vậy, chẳng lẽ là chỉ uống sữa mẹ lớn lên, thật là không giống người mà!
"Ngươi........" Khiết Tây Tạp trừng lớn hai mắt, thi triển chiêu Hổ Khiếu ba thức, hiển nhiên là bị kích thích bởi bộ dáng khinh thường của Phỉ Lệ, chưa từng có người nào dám nó.i chuyện với nàng như vậy, cũng chưa từng có người nào dám nghi ngờ thực lực của nàng.Mười ba tuổi đã đạt tới Kiếm sĩ cao cấp tuyệt đối không phải ngẫu nhiên là có mà còn cần thiên phú và sự cố gắng to lớn của nàng, con người không phải chỉ cần mỗi thiên phú, nói cách khác thực lực của Khiết Tây Tạp hoàn toàn là do sự cố gắng luyện tập của nàng.
" Thực lực như vậy mà muốn làm tân sinh đứng đầu , ngươi chưa ăn cơm sao?" Trong không gian Phỉ Lệ dời đi, biến mất tại chỗ rất nhanh.Lời nói trong trận đấu xuyên thấu qua Thủy Tinh Cầu được khuếch đại trong không khí truyền khắp cả quảng trường, mọi người trong quảng trường đều cười ồ khi nghe Phỉ Lệ nói.
" Thật quá mức, Hổ Khiếu sóng liên công kích!" Thân pháp Vân Diệp của Khiết Tây tạp rất nhanh được thi triển cộng thêm tâm pháp Vân Diệp, bóng dáng nhanh chóng di chuyển, thông qua đấu khí tới vận chuyển vũ kỹ, đây mới là chỗ lợi hại nhất của tâm pháp Vân Diệp, đây cũng là lí do mà thân pháp Vân Diệp dựa vào sự di chuyển thân pháp có thể chen vào hàng ngũ mười tâm pháp cao cấp trên đại lục.
" Thôn phệ Hắc ám, trì hoãn, hoa mắt." Phỉ Lệ thuận tay thi triển ra mấy ám hệ ma pháp liên tục không dừng lại chút nào, nếu không phải sợ làm kinh hãi thế tục, Phỉ Lệ ngay cả chú ngữ ma pháp cũng không thi triển ra.
" Hổ Khiếu sóng hổ gầm."
" Rống!" Một tiếng rống dũng mãnh thật lớn từ trong miệng Khiết Tây Tạp truyền ra, cộng thêm tâm pháp Vân Diệp đặc biệt, Hổ Khiếu có thể phá vỡ lớp phòng vệ trực tiếp thương tổn linh hồn của đối thủ, Hổ Khiếu là vận dụng một loại lực lượng tinh thần, cộng thêm đấu khí có thể đẩy thương tổn tới cao nhất.
" Chiêu này vô dụng khi sử dụng với ta!" Phỉ Lệ tùy tiện phát ra công kích sáng rực, cũng không nên xem thường ma pháp nhất cấp nho nhỏ này, đây là công kích Quang Minh đã trải qua vô số lần sửa đổi của Phỉ Lệ có thể sánh với ma pháp tứ cấp.
Phỉ Lệ có lực lượng tinh thần cao hơn Khiết Tây Tạp một bậc, mà chiêu thức Hổ Khiếu đối với người có tinh thần lực cao hơn người sử dụng thì lực công kích là vô dụng .

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.