Thang Mỗ vừa đến Y Đạt trấn liền nhanh chóng tìm chỗ nghỉ, sau đó an bài tốt tất cả.
Đây là một khách điếm có vẻ an tĩnh, kiến trúc bên trong khá tao nhã, mà bố trí xung quanh cũng rất độc đáo, có thể thấy chủ nhân khách điếm này cũng không phải tầm thường.
"Tiểu thư, chúng ta đến rồi." Thang Mỗ ra hiệu đám người Lai Mẫu xua những người xung quanh ra.
'Ừm." Phỉ Lệ vừa lòng nhìn khách điếm trước mặt, cô không ngờ Y Đạt trấn hỗn loạn như thế lại còn có chỗ có phẩm vị thế này.
"Tiểu thư, đây là sản nghiệp của gia tộc Đức Cổ Lạp, cho nên tiểu thư không cần bận tâm gì cả." Thang Mỗ nhỏ giọng giải thích bên tai Phỉ Lệ.
"Phải không?" Hai mắt Phỉ Lệ lóe sáng tiêu sái đi vô nơi gọi là "Duyên lai duyên vãng", không ngờ là sản nghiệp gia tộc, khó trách lại thanh nhã như thé, hẳn là xuất phát từ ý tưởng của Đế Á mụ mụ rồi.
"Hoan nghênh quang lâm."
"An bài một chút." Thang Mỗ nhanh chóng móc ra một cái lệnh bài lục sắc.
Thị nữ đối diện rõ ràng không biết được tầm quan trọng của miếng lệnh bài này, chỉ là vẻ mặt ngượng ngùng nhìn chằm chằm đám người Thang Mỗ.
"Thật xin lỗ, nàng mới tới, không hiểu quy củ. Xin mời theo ta." Đang lúc giằng co không thôi thì bên trong có một trung niên nhân nhanh chóng đi ra, nhìn thấy lệnh bài lục sắc trong tay Thang Mỗ thì thân hình lập tức cứng ngắc nhưng cũng lập tức trở lại, trên trán chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh, rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596321/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.