"Đi thôi, ta không sao." Không hỏi vì sao, cũng không truy xét cái gì, chỉ là bình tĩnh nói một tiếng tiếp tục đi, khiến cho những quân nhân sống sót từ chiến trường cũng phải lộ thần sắc tò mò với cô.
Tiểu công chúa chưa từng trải của gia tộc Đức Cổ Lạp thế mà đối với cảnh tượng đẫm máu trước mặt lại chỉ bình tĩnh nhìn vài lần, rồi nói không có gì? Điều này đương nhiên ngoài dự tính của bọn họ.
Khi nghe thấy Phỉ Lệ khăng khăng muốn ra ngoài, những thị vệ bên cạnh cũng đã đoán chút nữa cô sẽ có vẻ mặt chật vật, nhưng không ngờ chỉ lại trắng bệch một tý rồi hoàn toàn không để ý đến nữa.
"Đi." Thang Mỗ truyền lệnh, Phỉ Lệ cũng vào trong xe, bỏ lỡ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của các thị vệ, vẻ bất mãn trước kia cũng từ từ phai đi một chút.
Dĩ nhiên là những thứ này Phỉ Lệ không biết, cô chẳng qua chỉ là trầm lặng trong suy nghĩ của mình, tự hỏi phép tắc của đại lục này.
"Tiểu thư, người thật sự không sao chứ?" Lệ Á vẫn vô cùng lo lắng nhìn tiểu thư sắc mặt trắng bệch. Trường hợp như vậy không phải người bình thường là có thể tiếp nhận được.
Cho dù là nàng năm đó, cũng phải trải qua rất nhiều thử thách mới từ từ quen được mùi máu tươi khó ngửi kia.
"Ta không sao, chỉ là không quen thôi." Phỉ Lệ nhận chén trà trong tay Lệ Á. Chiếc xe ngựa này bên ngoài nhìn hết sức đơn sơ tùy tiện, nhưng bên trong là không gian khác hẳn, đương nhiên công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596319/quyen-2-chuong-2.html