Chương trước
Chương sau
Phỉ Lệ mất hứng nhìn về phía chủ nhân giọng nói kia. Thật là năm hạn xui xẻo mà, đi đến đâu cũng đụng phải ruồi nhặng, phiền muốn chết, giờ muốn bình thản ăn bữa cơm cũng không yên.
"Tam hoàng tử điện hạ." Sắc mặt Mễ Na sợ hãi nhìn nam tử trước mặt đi tới, dễ nhận thấy là hết sức kiêng kị hắn.
Tam hoàng tử điện hạ, Phỉ Lệ tò mò đánh giá nam tử trẻ tuổi kia, khuôn mặt anh tuấn nhưng cặp mắt phương tà khí kia không ngừng phóng ra khí tức âm trầm khiến cho gương mặt vốn có chút anh tuấn trở nên vô cùng bỉ ổi.
Làm cho người khác không chịu được chính là đôi mắt tà khí kia phóng ra quang mang sắc dục, giống như tùy thời đều chuẩn bị nuốt người ta vào bụng, mũi ưng tạo cảm giác âm hiểm, khiến người ta vô cùng không thoải mái.
Đôi môi mỏng giống như duy ngã độc tôn, người như vậy vừa nhìn là biết là chủ nhân tàn nhẫn lãnh khốc, kẻ thích mang thù. Phỉ Lệ căm ghét nhếch môi, rõ ràng vô cùng chán ghét hắn.
"Mễ Na, ngươi ngoan ngoãn làm thị nữ của ta không phải là tốt sao? Điều này đối với gia tộc Đặc Tư của các ngươi cũng là một chuyện vô cùng tốt, mà phụ thân ngươi cũng đã đồng ý yêu cầu của ta rồi, vì sao ngươi lại không thức thời như thế, lại chạy đến Văn Xuân lâu làm một thị nữ nho nhỏ hả?" Mai Áo mê đắm nhìn chằm chằm Mễ Na. Hừ! Lại là một nữ nhân không biết thức thời, vậy mà lại chạy đến Văn Xuân lâu này. Nếu không phải trước khi đi phụ hoàng đã dặn hắn không được gây sự ở chỗ này thì hắn đã sớm dùng vũ lực mang nữ nhân không thức thời này đi, làm gì có chuyện để xảy ra nhiều chuyện như thế. Nữ nhi của một bá tước nho nhỏ lại ngạo mạn không để Tam hoàng tử Phong Hành đế quốc vào mắt. Hừ! Hắn tuyệt đối sẽ không để cho nữ nhân này dễ chịu. Tuy hắn không thể gây sự ở Văn Xuân lâu nhưng cũng không có nghĩa hắn không thể gây rắc rối cho một nữ nhân ở đây.
Phỉ Lệ khinh thường đừng phía sau thị nữ tên là Mễ Na này nhìn nam tử kia. Lại là một tên đệ tử quý tộc thích cưỡng ép dân nữ, bại hoại, cặn bã.
"Mễ Na không dám trèo cao, huống hồ bây giờ Mễ Na là một thị nữ nhỏ ở Văn Xuân lâu, không dám trèo cao đến Tam hoàng tử điện hạ." Mễ Na cẩn thận che dấu bất mãn và chán ghét trong mắt.
Gia tộc Đặc Tư, vì lợi ích của mình mà bán nàng cho nam tử này, khi đó, Mễ Na nàng liền triệt để vứt bỏ tên gia tộc mình, nàng chỉ là Mễ Na, mà không phải là Mễ Na Đặc Tư.
"Ngươi..." Mai Áo tức giận nhìn nàng không biết tốt xấu là gì, vẻ mặt liền trở nên hung ác. Nếu không vì bận tâm thế lực sau lưng Văn Xuân lâu, hắn đã sớm ra tay rồi. Hơn nữa nơi này là đế đô của Khải Kỳ đế quốc, không phải Phong Hành đế quốc, hắn làm gì cũng phải kiêng kĩ rất nhiều.
"Mang ta đi Mỹ thực thành." Phỉ Lệ bất mãn nhìn Mễ Na không chú ý đến cô. Bản thân đã sắp chết đói rồi mà thị nữ này lại còn đứng ngẩn người trước mặt mình, phục vụ thật là tệ.
Mà cô thấy, nơi này vốn có vài thị nữ nhưng nhìn thấy cái người gọi là Tam hoàng tử điện hạ kia thì tất cả đều thần tốc biến mất.
"À, thật xin lỗi, xin lỗi, ta không cố ý." Mễ Na nghe thấy thanh âm bất mãn của Phỉ Lệ thì sắc mặt càng trắng nhợt hơn nữa. Nếu như nàng bị cô trách cứ thì nhất định nàng sẽ bị chủ quản phía trên đuổi ra Văn Xuân lâu.
Người có được thẻ Tử kim như Phỉ Lệ rất ít ỏi, nhất là loại thẻ Tử kim tử hắc sắc như của cô, không thể so với Thẻ tử kim bạch kim và các thẻ tử kim khác. Vừa rồi là Phỉ Lệ đưa nàng thẻ tử kim cao cấp nhất, cho dù là Tam hoàng tử Phong Hành đế quốc Mai Áo Bác Lãng cũng chỉ là một cái Thạch anh Tử kim thẻ còn thấp hơn cả Bạch kim tử kim thẻ.
"Thôi, ngươi mau đưa ta đi đi." Phỉ Lệ không hề gì phất phất tay, không muốn bởi vì tên sắc lang kia mà lãng phí thời gian của mình. Khi Mễ Na hoảng hốt xin lỗi thì dung mạo của Phỉ Lệ cũng đã hiện ra trước mắt Mai Áo.
Nháy mắt hắn liền ngây ngốc nhìn chằm chằm vào cô, giật nảy mình.
"Chào nàng! Ta là Tam hoàng tử của Phong Hành đế quốc Mai Áo Bác Lãng, may mắn được nhận thức tiểu thư." Mai Áo không cần nghĩ ngợi liền đi theo. Một ý định lớn lao nảy lên trong lòng hắn, hắn nhất định phải có được thiếu nữ này. Mười mấy tuổi mà đã có phong tư tuyệt sắc như vậy, nếu như qua vài năm nữa, tuyệt đối có thể leo lên thứ bậc mỹ nữ của Phi Long đại lục. Mỹ nhân như thế Mai Áo làm sao có thể bỏ qua.
Kì thật ra khi Mai Áo nảy sinh ý định kia thì Mễ Na cũng đã đoán được kết quả như vậy, tên sắc lang Mai Áo nhất định không có chuyện bỏ qua thiếu nữ trước mặt này.
Thực ra ngay khi Phỉ Lệ xuất hiện ở Văn Xuân lâu thì Mễ Na đã bị cỗ khí chất thanh nhã không linh, tươi mát của cô thu hút. Có được phong thái tuyệt sắc lại có được bối cảnh cường đại, thân phận tuyệt đối không đơn giản. Một kế hoạch nhanh chóng hình thành trong đầu nàng.
Chỉ nhìn thị vệ phía sau Phỉ Lệ thôi cũng biết không phải là thị vệ bình thường, nhất định đều là cao thủ. Thân là trung cấp hỏa hệ Ma pháp sư đương nhiên nhìn ra được hai thị nữ sau lưng Phỉ Lệ, mười mấy tuổi đã đạt trung cấp Ma pháp sư, trong khi bản thân hơn hai mươi tuổi mới đạt tới, mà nàng còn là quý tộc, tiêu tốn rất nhiều ma hạch cùng các thứ khác mới có thể hơn hai mươi tuổi đạt tới vị trí này, nhưng thị nữ bên cạnh người kia đã đạt tới, nghĩ là biết bên trong có gì khó hiểu rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.