"Cô đi mau đi, bọn họ là người xấu." Lâm Vũ sốt ruột nhìn Đông Phương Mộng Nhiên đứng ngoài, với tư cách là một thành viên của đại học Tây Kinh, Lâm Vũ đương nhiên biết rõ Đông Phương Mộng Nhiên là ai?
"Lại đây, không cần đi vội nha! Chơi với các ca ca rồi đi cũng không muộn mà!" Tên đứng giữa tà khí nhìn Đông Phương Mộng Nhiên, khóe miệng thỉnh thoảng lộ vài tia quang mang háo sắc, đương nhiên là đang nghĩ cái chủ ý hư hỏng nào đó.
"Ồ, vậy sao? Nhưng đây là trong đại học Tây Kinh, ai cho mấy người làm bậy trong này." Đông Phương Mộng Nhiên nghĩa khí nói, hiển nhiên cũng không thèm để ý đến mấy tên lưu manh nho nhỏ kia. Nói gì thì nói, nơi này là đại học Tây Kinh, không phải là chỗ ngư long hỗn tạp nào khác.
"Tao sợ ghê! Đại học Tây Kinh đó!" Tên thanh niên đứng giữa từ từ đong đưa cây côn trong tay, chậm rì bước đến khi cách Đông Phương Mộng Nhiên ba bước thì vẻ mặt đắc ý vươn bàn tay chộp lên người cô.
Đúng lúc này bất ngờ có một cái bàn tay thứ ba vươn ra, chặn đứng bàn tay bẩn thỉu muốn chấm mút của tên kia, trong góc đi ra ba bốn nam sinh, rõ ràng là sinh viên đại học Tây Kinh.
Hơn nữa đứng cuối là bạch mã hoàng tử được nữ sinh bình chọn cao nhất đại học Tây Kinh, Lưu Vũ, được mệnh danh là người hoàn mỹ nhất đại học Tây Kinh_ Lưu Vũ, vậy những người này là hội viên hội sinh viên đại học Tây Kinh rồi. Nghe nói Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596297/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.