Hayan bước vào võ quán Kumdo.
Bên trong võ quán, có hàng trăm võ sinh đang vung kiếm.
Mọi người đều nghiêm túc tập trung vào việc vung kiếm gỗ và họ vô cùng tự hào mặc trên mình bộ đồng phục võ đường.
Lúc Hayan đến đã là buổi chiều. Đó cũng đang trong thời gian luyện kiếm.
Bình thường, mọi người luôn thể hiện tính cách thật của bản thân.
Nhưng khi cầm kiếm gỗ trên tay, họ lại trở nên nghiêm túc như thể họ đang bị kẻ thù đe dọa tính mạng.
Họ thuộc nhóm người dành trọn cuộc đời cho thanh kiếm.
Choe Jongbeom đang hướng dẫn cho những võ sinh thì nhìn thấy Hayan, anh bước đến gần Hayan:
“ Chào m ừng em đến võ quán. Nhưng mà anh trai e m đã rời khỏi đây sau khi hoàn thành việc tập luyện vào buổi sáng rồi. ”
“Em có đến đây để gặp anh trai mình đâu anh .”
“Vậy có lý do nào khác hả?”
“Em có vài việc muốn nhờ mọi người.”
“Vậy à, anh sẵn sàng giúp đỡ. Em đợi anh ở phòng khách nhé. Anh sẽ nói chuyện với em sau khi kết thúc bài tập luyện cho võ sinh.”
“Dạ.”
Hayan đi về hướng phòng khách. Lập tức sau đó, Jeong Ilhun– người chỉ tin vào sức mạnh của bản thân, thả kiếm xuống.
“Sư phụ ơi.”
“Chuyện gì ?”
“Em cảm thấy hôm nay không được khỏe cho lắm nên…”
“………..”
“Em có thể nghỉ ngơi một lát ở phòng khách được không?”
Jeong Ilhun ôm lấy đầu mình như kiểu đang bị chóng mặt nhức đầu.
Chuyện này chưa từng xảy ra trước đây. Sau đó, các võ sinh khác cũng lên tiếng.
“Ah, tự nhiên em cảm giác muốn khóc khi nhìn thấy lá rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-de-vuong-legendary-moonlight-sculptor/3803935/quyen-9-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.